Lục Đan Bạch xấu hổ ngồi trên mặt đất, bộ quần áo lộng lẫy trên người trở nên bẩn thỉu, trang điểm trên mặt cũng thay đổi nhìn không ra bộ dáng ban đầu.
Khoảnh khắc nhìn thấy Tô Tuyết Vy, cô ấy lập tức khóc hụt hơi nói:"Tuyết Vy… Trình Vũ Thanh."
Nghe thấy tên của Trình Vũ Thanh, không chỉ mình Tô Tuyết Vy ngạc nhiên mà Thịnh Vân Hạo ở phía sau cũng ngạc nhiên không kém.
Thịnh Vân Hạo bước đến chỗ cô ấy và ngồi xuống hỏi:"Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra vậy?"
Lục Đan Bạch khịt mũi nói:"Vừa rồi khi tôi đang ở trong phòng thay đồ chờ Tuyết Vy gọi điện thoại thì cửa phòng đột nhiên bị mở ra..."
Tình hình bên trong nhà vệ sinh khá nguy cấp và tình hình bên ngoài cũng vậy.
Một số người cầm hung khí đang vây quanh nhóm khách dự đám cưới, đột nhiên họ bất ngờ hét lên:"Tốt hơn hết là các người đừng manh động."
Long Duệ Ân ngồi ở trên ghế liếc mắt nhìn về hướng phòng thay quần áo có chút lo lắng, Lục Chính Vĩ nhẹ nhàng vỗ vỗ tay của bà ta như là muốn an ủi và trấn an bà ta.
Chu Hạo Thanh càng thêm lo lắng, những người này đến từ đâu thì không ai biết, hơn nữa Tô Tuyết Vy và Lục Đan Bạch là hai người phụ nữ, làm sao có thể chống cự lại những người này.
Trình Vũ Thanh đang trốn trong bóng tối nhìn tất cả những điều này với niềm vui phấn khởi trong lòng, cuối cùng cô ta cũng đã đạt được nguyện vọng của mình. Bây giờ cô ta chỉ cần tìm thấy Tô Tuyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013529/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.