Bác sĩ rất nhanh đã đến phòng bệnh, kiểm tra cơ thể của Trình Vũ Thanh rồi nhanh chóng bước ra ngoài, nhìn Thịnh Vân Hạo, nói: “Tình trạng cô Thanh bây giờ đã ổn định rồi, chỉ cần tránh kích động là được.”
Thịnh Vân Hạo gật đầu, nói: “Tôi biết rồi.”
Thấy Thịnh Vân Hạo đang từ từ đi tới, Trình Vũ Thanh cố ý làm ra vẻ yếu ớt nằm trên giường, mắt mở hờ, nói: “Anh họ, em bị làm sao vậy?”
“Không sao đâu, chỉ là cảm xúc của em có bất ổn, bác sĩ nói em không được kích động.” Thịnh Vân Hạo nói.
Nhìn hai con mắt thâm quầng của Thịnh Vân Hạo, Trình Vũ Thanh có chút đắc ý nhưng cũng đau lòng. Đau lòng vì anh đã thức cả đêm, đắc ý vì trong lòng Thịnh Vân Hạo có cô ta.
Trình Vũ Thanh hơi áy náy, nói: “Anh họ, em rất xin lỗi vì đã làm phiền anh.”
Nghe Trình Vũ Thanh xin lỗi, Thịnh Vân Hạo lại càng cảm thấy có lỗi hơn. Nếu không phải tại anh thì bây giờ sao Trình Vũ Thanh lại trở nên như này được.
“Không sao đâu, em lo nghỉ ngơi, chăm sóc sức khỏe cho tốt. Nếu có chuyện gì, anh sẽ tới ngay,”. Suy nghĩ một lúc, Thịnh Vân Hạo nói tiếp: Từ nay, em sẽ sống ở nhà của anh.”
Trình Vũ Thanh từ chối một hồi nhưng cuối cùng vẫn đồng ý, vui vẻ chấp nhận chuyện này.
Thịnh Vân Hạo thấy Trình Vũ Thanh không còn gì đáng lo, liền đứng dậy đi ra ngoài. Trình Vũ Thanh gọi anh lại: “Anh họ, em…”
Thấy cô ta có điều gì muốn nói nhưng không thể nói ra,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013491/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.