Vừa nghe thấy câu nói này của Lục Đan Bạch, Tô Tuyết Vy liền ngây cả người, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì thế này?
Thịnh Vân Hạo đang giấu diếm cô làm điều gì đó, còn Lục Đan Bạch trước đây và Lục Đan Bạch của hiện giờ lại hoàn toàn là hai người khác nhau.
Lục Đan Bạch nhìn Tô Tuyết Vy, nói từng chữ từng chữ một đầy vẻ mỉa mai: "Cô còn chưa biết đúng không, Thịnh Vân Hạo còn đang định nuốt chửng công ty của hai nhà họ Chu và nhà họ Lục đó."
Tô Tuyết Vy nghe thấy cô ấy nói vậy thì không khỏi sững sờ, cô chưa từng nghe thấy Thịnh Vân Hạo nhắc đến chuyện này, cũng không có ai nói với cô, cô vẫn luôn ở trong bệnh viện nhưng lại hết người nọ đến người kia tìm đến làm phiền cô.
Lâm Tịch Tuyết đột nhiên cảm thấy hơi hối hận vì đã để hai người bọn họ gặp nhau, tính tình của Tô Tuyết Vy rất hiền lành, cô có thể sẵn sàng xin lỗi và thừa nhận lỗi lầm của mình ngay cả khi bản thân mình không làm sai, còn Lục Đan Bạch thì khác, cô ấy là loại người dù bị cắn chết cũng không chịu buông tay.
Bầu không khí giữa hai người lúc này tựa như chỉ cần có người nào chạm vào một cái là sẽ nổ tung ngay lập tức, hoàn toàn không có một người nào lên tiếng nói thế này, thế kia, Lâm Tịch Tuyết đứng bên cạnh cũng không biết phải nói gì.
Bây giờ Lục Đan Bạch không còn một chút cảm giác gì giống như trước đây đối với Tô Tuyết Vy, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013462/chuong-146.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.