Tình cờ Chu Hạo Thanh đứng ở ngoài cửa liền nghe thấy Chu Chính Nam đang cùng nói chuyện với một ai đó, anh ta lúc này rất tức giận, Chu Chính Nam cả ngày lúc nào cũng cãi nhau với anh đây sao?
Kìm nén hồi lâu, anh ta gõ cửa, rồi đi vào, kính cẩn gọi: "Ba, chú Chính Vĩ."
Lục Chính Vĩ giả bộ uy nghiêm, sau đó nhàn nhạt đáp: "Ừ."
“Lại đây ngồi đi.” Chu Chính Nam cũng đồng thời lên tiếng.
Sau khi Chu Chính Nam lên tiếng thì Chu Hạo Thanh cũng bước đến ngồi xuống, anh ta chính là muốn xem hai con cáo già muốn làm gì.
Vô tình nghe được cuộc nói chuyện giữa hai người, mọi suy nghĩ trong đầu anh ta đều trôi về tư liệu trong văn phòng của Thịnh Vân Hạo.
Cuộc thảo luận giữa hai người rất gay gắt, Chu Chính Nam nhìn cậu con trai đang lơ đãng nói: "Chú Chính Vĩ đang hỏi anh sao anh không trả lời!"
Chu Hạo Thanh lúc này mới định thần lại, nói: "Thực xin lỗi, chú Chính Vĩ, vừa rồi cháu nghe không rõ, phiền chú nói lại lần nữa được không?"
Nhìn thái độ thành khẩn của Chu Hạo Thanh, Lục Chính Vĩ lặp lại chủ đề vừa rồi: "Tôi sẽ hỏi lại một lần nữa, cậu cảm thấy Lục Đan Bạch nhà chúng tôi thế nào?". Chương mới nhất tại == TRUMtгuyeЛ . V Л ==
Nghĩ lại dáng vẻ nhỏ nhắn với hàm răng trắng của Lục Đan Bạch, Chu Hạo Thanh Tập đoàn Thịnh Lâmch Tô Tuyết Vy, nhưng không thể không để ý tới mặt mũi của Lục Chính Vĩ được nên đành phải nói: “Đan Bạch là một cô gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013408/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.