Lục Đan Bạch nhìn về phía cửa bệnh viện, cô cũng không hiểu lý do tại sao mình lại xuất hiện ở nơi này, sau chuyện ngày hôm qua, cô đột nhiên nghĩ thông suốt, cô sẵn sàng giúp đỡ vì Tô Tuyết Vy rất dịu dàng, cô ấy là một cô gái tốt đáng được yêu thương.
Tuy nhiên đến cũng đã đến rồi, hà cớ chi không đến xem một chút, muốn giúp thì phải giúp đến cùng, dù sao mẹ con nhà họ Tô cũng đang ở bệnh viện này, vậy tốt nhất nên ra tay từ bọn họ.
Sau khi hạ quyết tâm, Lục Đan Bạch bước vào bệnh viện, nhớ lại lần trước cô đến bệnh viện thực sự giống như một kẻ vô lại, cô nắm lấy tay nắm cửa phòng, tốt nhất nên đi xem Tô Tuyết Vy có ở trong phòng không.
Cộc cộc cộc!
Lục Đan Bạch lần này học được phải gõ cửa trước, thật lâu không thấy người bên trong mở cửa, vừa nhìn liền biết cánh cửa thật sự bị che mất, cô sửng sốt, một dự cảm không tốt.
Vội vàng mở cửa liền thấy phường trống trơn, lấy tay sờ sờ lên giường bệnh, trên giường còn ấm, chẳng lẽ họ đã xuất viện?
Lục Đan Bạch càng nghĩ càng cảm thấy không đúng, tính cách của Tô Tuyết Vy không phải như vậy, vậy hai người đã đi đâu?
Chợt nhớ ra trên lầu đã có người vừa đến, vội vàng mở cửa chạy lên lầu.
“Mọi người có nhìn thấy một đứa nhỏ rất xinh đẹp không?” Lục Đan Bạch nhìn hai người đứng ở cửa hỏi.
“Cô Đan Bạch, chúng tôi đứng ở chỗ này, cũng không thấy có người xuất hiện.”
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013381/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.