Tô Tuyết Vy ngẩn người, mấy ngày qua rất lâu rồi không đi tới quán bar Hoàng Kim, vội vàng nói: “Tôi không phải là, mà tôi..”
“Đừng có mà tôi, nếu như cô còn muốn làm công việc này hãy ngay lập tức tới đây.”
“Được rồi, tôi sẽ tới đó ngay.”
Thực sự Tô Tuyết Vy rất lo lắng cho Tô Thần Vũ, nhìn số điện thoại của Chu Hạo Thanh trong danh bạ, ngón tay chần chừ không thể bấm gọi, cô không muốn lại làm phiền Chu Hạo Thanh.
Đây là lần cuối cùng, Tô Tuyết Vy tự nhủ với bản thân, mở điện thoại lên liên lạc với Chu Hạo Thanh.
“Alo, anh Hạo Thanh.”
“Có chuyện gì sao Tuyết Vy?” Giọng nói mềm dịu của Chu Hạo Thanh truyền đến.
“Bây giờ tôi có một chút việc, tôi muốn nhờ anh đến giúp tôi chăm sóc cho Thần Vũ một chút, tôi sẽ về nhanh thôi.”
“Được rồi, em đi làm việc đi, tôi sẽ đến bệnh viện ngay.”
“Cám ơn anh, Hạo Thanh.”
Tô Tuyết Vy cầm chặt điện thoại di động trong tay, nhìn Tô Thần Vũ ở trong phòng bệnh, mang theo một vẻ mặt tươi cười đi vào.
“Thần Vũ, mẹ phải đi làm, một lát chú Hạo Thanh sẽ đến chăm sóc cho con, con phải ngoan ngoãn nghe lời có biết không?”
Tô Thần Vũ ngoan ngoãn gật đầu, nhìn theo bóng lưng rời đi của Tô Tuyết Vy lại nhìn cái bánh bao đang cầm trên tay, lập tức không còn thích thú, tại sao vẫn là chú Hạo Thanh đến chăm sóc cho cậu mà không phải là ba đến.
Ở trong lòng Tô Thần Vũ, ba là một người không có thật, mỗi lần Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013380/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.