Thông qua cánh cửa sổ, Tô Tuyết Vy nhìn thấy rõ tình hình bên trong.
Người đàn ông ở bên trong hai mắt bị vải che lại, anh ta không tìm được phương hướng mà liên tục di chuyển, thân thể run rẩy lớn tiếng kêu rên, Tô Tuyết Vy không đành lòng nhìn cảnh tượng này, liền xoay người lại, không tiếp tục nhìn tình hình bên trong phòng nữa.
Chu Hạo Thanh kéo Lục Đan Bạch đến một bên, hỏi: “Đây chính là cách cô giúp đỡ sao?”
“Chu Hạo Thanh, tôi đã mất rất nhiều công sức mới cứu được người này, hơn nữa không phải là anh vẫn luôn muốn tìm người này sao? Nay tôi đã tìm được người cho anh rồi, hai người cũng có đủ chứng cứ để khởi tố Tô Minh Nguyệt.”
Lục Đan Bạch cũng không biết tại sao cô vẫn đi giúp anh ta, có lẽ là vì niệm tình Tô Tuyết Vy.
Trong tâm trí của Tô Tuyết Vy lúc này đều hiện lên dáng vẻ của người đàn ông đó, ngay cả một đứa nhỏ như Tô Thần Vũ, cô ta cũng có thể ra tay hãm hại, Tô Minh Nguyệt còn có chuyện gì mà bản thân cô ta không dám làm nữa đây?
Lục Đan Bạch đi đến bên cạnh Tô Tuyết Vy nói: “Muốn vào không?”
Tô Tuyết Vy mím môi, đôi mắt cô kiên định nói với Lục Đan Bạch: “Cần chứ, vì Thần Vũ, tôi cần phải thuyết phục anh ta.”
Lục Đan Bạch đẩy cửa ra: “Cô Vy, vậy phiền cô đi vào một mình nhé. Nếu có quá nhiều người, nói không chừng anh ta sẽ bị mất kiểm soát.”
“Cảm ơn cô Bạch.”
Chu Hạo Thanh giữ lấy tay Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-phai-la-cua-toi/1013373/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.