"Tổng giám đốc Trần, có chuyện rồi."
Đúng vào lúc này, có một người thư ký vội vàng gõ cửa chạy vào, thở hổn hển báo cáo:
"Tổng giám đốc Trần, có hacker đang công kích tường lửa của tổng bộ chúng ta, ngoài ra có một thế lực tài chính không rõ cũng đang công kích thị trường chứng khoán của chúng ta."
"Sao cơ?" Trần Vĩnh Hải bỗng nhiên đứng lên, vẻ mặt âm trầm rất đáng sợ: "Đến phòng điều khiển!"
Đầu tiên là người mang khẩu trang muốn mạng của anh, bây giờ lại là hacker và thế lực tài chính không rõ, sau này sẽ là cái gì đây?
Trần Vĩnh Hải hơi khép mắt, hơi lạnh quanh thân lan tỏa ra xung quanh.
Người thư ký đứng sau lưng anh run rẩy, chẳng dám ho he câu nào.
Đinh, thang máy tới.
Lê Diệu Ngọc đi ra từ trong thang máy, bà ta nhìn thấy Trần Vĩnh Hải thì sáng mắt lên, thân thiết đến gần:
"Tổng giám đốc Trần..."
"Cút!" Trần Vĩnh Hải lạnh lùng nặn ra một chữ, dùng một đôi mắt như nhìn người chết để nhìn chằm chằm vào Lê Diệu Ngọc.
Bây giờ anh đang ngập tràn sự giận dữ, không có thời gian dây dưa với người đàn bà này.
Lê Diệu Ngọc cảm thấy có một luồng hơi lạnh lẽo cuốn quanh người bà ta, cả người như bị đông cứng đứng im tại chỗ.
"Ném bà ta ra ngoài cho tôi, rồi đi hỏi xem ai đã để cho bà ta lên đây, để người đó cuốn gói đi cho tôi!" Trần Vĩnh Hải chỉ vào Lê Diệu Ngọc rồi hung bạo nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2522332/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.