Nguyễn Quỳnh Anh trên mặt mang theo nét bối rối.
Lừa gạt?
Cô đã lừa gạt anh điều gì?
“Xin lỗi, anh Vĩnh Hải, em không hiểu ý của anh cho lắm.” Nguyễn Quỳnh Anh bỏ túi xuống bối rối nhìn vào người nam nhân.
Người nam nhân gắt gao đập nát tập tài liệu trên tay xuống bàn cà phê nói: "Tôi hỏi cô, cô thật sự có biết dòng họ Hy Nhĩ không?"
Nguyễn Quỳnh Anh gật đầu: "Em có nghe nói qua, nhưng những gì em biết không đặc biệt rõ ràng."
Câu hỏi này. Trước đây anh cũng đã hỏi qua.
Vậy tại sao anh lại hỏi lại một lần nữa?
“Cô thực sự không rõ, hay là giả vờ không rõ?” Vĩnh Hải lạnh lùng nhếch miệng.
Nguyễn Quỳnh Anh càng lúc càng bối rối: "Vĩnh Hải, anh rốt cuộc muốn nói cái gì?"
Nghe theo ý của anh, hình như cô phải biết giòng họ Hy Nhĩ không bằng.
Nhìn thấy ánh mắt sững sờ Nguyễn Quỳnh Anh, Lương Vĩnh Hải đột ngột đứng lên, khuôn mặt tuấn tú cương nghị tràn đầy vẻ châm chọc: " Nguyễn Quỳnh Anh, việc đã đến nước này rồi, mà cô vẫn còn diễn kịch với tôi? Cô có biết hôm nay tôi đã đi đâu không?"
Nhớ lại cuộc điện thoại với anh lúc sáng, Nguyễn Quỳnh Anh nhíu mày: "dòng họ Hy Nhĩ?"
“Xem ra là cô biết rồi.” Lương Vĩnh Hải khoanh tay.
Nguyễn Quỳnh Anh khẽ cúi đầu: "Đúng vậy, buổi sáng từ cuộc điện thoại của anh, em có nghe thấy có người nhắc đến ông Hy."
“Vậy cô có biết, tôi đi đến dòng họ Hy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516401/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.