Nhìn tấm ảnh này, trong mắt Nguyễn Quỳnh Anh lóe lên một loại cảm xúc khác, nhưng rất nhanh đã biến mất.
"Cô Tô thích thì tốt" Khóe miệng Nguyễn Quỳnh Anh giật giật, khiêm tốn trả lời.
Tô Hồng Yên đặt quyển sách thiết kế xuống, trong tay chỉ cầm bản thiết kế này xem thật kĩ: "Nghe cô Quỳnh Anh nói, đây là váy cưới cô thiết kết cho tôi phải không".
"Đúng vậy" Nguyễn Quỳnh Anh chịu đựng đau lòng gật đầu.
Tô Hồng Yên hôn lên bản thiết kế: "Thật hoàn mĩ, tôi thật sự muốn nhanh chóng để người làm ra, cô Quỳnh Anh, tôi có thể cầm bản thiết kế đi không?".
"Có thể" Nguyễn Quỳnh Anh mím môi, cổ họng khô khốc nói ra hai chữ.
Tô Hồng Yên vui vẻ cất bản thiết kế vào túi xách.
Ngay lúc cô định bỏ vào, một bàn tay đột nhiên vươn tới, bắt được một góc của bản thiết kế rồi lấy bản thiết đi.
"Anh Hải?" Tô Hồng Yên kinh ngạc nhìn Vĩnh Hải.
Nguyễn Quỳnh Anh cũng vậy, không hiểu ý của anh.
Lương Vĩnh Hải lạnh lùng cầm bản thiết kế ném cho Nguyễn Quỳnh Anh, nói: "Ai thiết kế thì để cho người đó may".
"Ý anh Hải là để cô Quỳnh Anh tự may sao?".
Tô Hồng Yên trợn to mắt nhìn, biểu tình nghi ngờ đánh giá Nguyễn Quỳnh Anh cũng đang sững sờ: "Cô Quỳnh Anh may được không?".
Lương Vĩnh Hải chế nhạo cười, nhìn vào mắt Nguyễn Quỳnh Anh với vẻ khinh miệt: "Nếu cô ta chỉ có thể thiết kế mà không làm ra được, thì nên đặt bút chì xuống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516395/chuong-166.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.