Trong suốt thời gian qua cô vẫn luôn luôn nghĩ đến vấn đề này.
Rõ ràng tính mạng của cô đã nên chấm dứt từ bốn năm trước rồi, nhưng cô lại vẫn kéo dài chút hơi tàn này đến tận bây giờ, rốt cuộc là vì lý do gì chứ?
Chẳng lẽ ngoại trừ muốn báo thù, thì chính là vì để nhận hết tất cả những đau khổ này sao?
Nghe Nguyễn Quỳnh Anh nói xong, trong lòng Quản gia Hoàng cũng cảm thấy chua xót, ông ấy vuốt ve mái tóc của cô: “Cô Quỳnh Anh này, cô chớ nói lung tung, cô vẫn còn trẻ, sao có thể chết được, cô còn phải sống thật tốt ấy chứ."
"Tôi không sống được bao lâu nữa." Nguyễn Quỳnh Anh siết chặt tay, nói.
Mí mắt Quản gia Hoàng giật giật một cái: “Cô nói vậy là có ý gì?"
"Tôi nói là, tôi không sống được mấy năm nữa, trái tim của tôi đã chết hơn phân nửa rồi." Nguyễn Quỳnh Anh nức nở lẩm bẩm nói.
Quản gia Hoàng nhẹ nhàng thở ra, ông ấy còn tưởng rằng cô sắp chết luôn thật.
Thật sự là dọa ông ấy thót tim.
"Không đâu, cô Quỳnh Anh nhất định có thể sống sót, trái tim cô sẽ không sao đâu." Quản gia Hoàng nhẹ nhàng thì thầm an ủi cô.
Hai tháng trước cậu Hải đã bảo Bảo Quốc đi tìm trái tim thích hợp.
Ông ấy tin rằng nhất định sẽ có kết quả.
"Chú Hoàng, chú đừng an ủi tôi." Nguyễn Quỳnh Anh cúi đầu, dựa vào lồng ngực của Quản gia Hoàng, yên lặng rơi nước mắt: “Tình trạng trái tim của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516201/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.