“Vẫn chưa hỏng, tại sao không để lại?” Nguyễn Quỳnh Anh nhìn anh khó hiểu.
Trần Vĩnh Hải nhếch nhẹ môi không nói, bước tới lấy cháo trong tủ lạnh ra, rồi vứt cả bát vào thùng rác.
Nguyễn Quỳnh Anh thấy tức đau ngực, chỉ vào cửa phòng bếp, lạnh giọng nói, “ra ngoài!”
“Trần Quỳnh Anh...”
“Ra ngoài!” Nguyễn Quỳnh Anh lặp lại một lần, âm lượng lớn hơn nhiều.
Trần Vĩnh Hải híp mắt, toàn thân mang hơi thở lạnh lẽo bước ra ngoài.
Nguyễn Quỳnh Anh ngồi xổm trước thùng giác, đau lòng nhìn bát cháo vương vãi trong thùng, trong lòng thở dài một tiếng cầm bát đặt vào bồn rửa sạch rồi cất vào trong tủ.
Sau khi hoàn thành xong những điều này, cô mới mở bếp nấu cho Trần Vĩnh Hải một bát mì.
“Ăn đi, ăn xong thì nhanh chóng rời khỏi đây!” Nguyễn Quỳnh Anh đặt bát mì trước mặt Trần Vĩnh Hải một cách vô cảm.
Trần Vĩnh Hải liếc mắt, cũng không nói gì cầm đũa lên bắt đầu ăn.
Có lẽ là thật sự đói, anh ăn miếng rất to, động tác nhanh nhẹn nhưng vẫn rất tao nhã.
Nguyễn Quỳnh Anh nhìn một lúc rồi bước đến ngồi đối diện anh, cầm một cuốn tạp chí thời trang đặt lên đùi xem.
Xem được vài trang, điện thoại trên bàn trà đột nhiên rung lên.
Nguyễn Quỳnh Anh nghiêng đầu nhìn thấy số điện thoại người gọi, vừa định với tay lấy điện thoại, một bàn tay to lớn vươn ra không trung cầm điện thoại trước một bước.
Nguyễn Quỳnh Anh cau mày, “trả lại cho tôi!”
Trần Vĩnh Hải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516156/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.