“Cổ phần nhiều lên sao?” Quỳnh Anh nhận lấy tài liệu, hỏi một câu.
Thư ký Diêm lắc đầu: “Không hề, cổ phần trong tay bà ta cũng chỉ có 5% mà thôi, không hề tăng thêm.”
“Sao có thể chứ?” Khuôn mặt Quỳnh Anh thoáng qua một tia ngờ vực, sau đó nhanh chóng lật tài liệu trong tay mình ra.
Kết quả của tài liệu chứng minh rằng cổ phần trên danh nghĩa của Lê Diệu Ngọc đúng là chỉ có bấy nhiêu mà thôi.
“Trần Vĩnh Hải không đưa thêm cổ phần cho bà ta sao?” Quỳnh Anh trầm tư hạ thấp giọng.
Thư ký Diêm suy nghĩ một hồi rồi nói: “Tổng giám đốc Hải cũng không có mối quan hệ gì với Lê Diệu Ngọc, tôi nghĩ là sẽ không vô duyên vô cớ mà đưa cổ phần trong tay mình cho bà ta đâu.”
“Nhưng mà lúc đó rõ ràng anh ta đã nói, chỉ cần tôi không ký tờ giấy chuyển nhượng cổ phần kia thì sẽ chuyển cổ phần cho Lê Diệu Ngọc mà.” Quỳnh Anh đặt tài liệu xuống, tỏ vẻ có chút không hiểu nổi.
Anh từ trước đến giờ đều là người nói được làm được.
Nhưng tại sao lần này lại thất hứa rồi?
“Chủ tịch, cô nói là tổng giám đốc Hải vốn muốn chuyển cổ phần cho cô sao?” Thư ký Diêm nắm bắt được trọng điểm trong lời nói của cô.
Quỳnh Anh “ừm” một tiếng: “Tôi không cần.”
“Tại sao?”
“Thư ký Diêm, anh có biết tại sao nửa tháng trước tôi không đến công ty không?” Quỳnh Anh nhìn anh ta.
Thư ký Diêm nghi ngờ đẩy đẩy kính mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-em-chay-khong-thoat/2516117/chuong-303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.