Chương trước
Chương sau

Lưu Thế Kiệt vẫn vô cùng có lòng tin với năng lực làm việc của mình. 
Cầm tư liệu đi tới phòng họp. 
Người của tổ khác đã đến. 
Một tuần vòng lại một tuần, ròng rã kéo dài hơn một tháng đều là do Lưu Thế Kiệt tạo nên. 
Anh ta chủ động ngồi vào vị trí quản lý, mọi người theo đó cũng không cảm thấy kinh ngạc, chỉ là hôm nay ánh mắt mọi người nhìn anh ta có hơi kì lạ.. 
“Sao thế? Sao mọi người lại nhìn tôi như thế? Chẳng lẽ trên mặt tôi có dính gì đó bẩn thỉu sao?” 
Những tổ trưởng khác cười cười lắc đầu. Vũ Vân Hân ở góc phòng, hiện tại không tìm thấy ghế. 
“Tổ trưởng tổ năm, không phải đã nói là hôm nay không cần tới tham dự sao? Ra ngoài" Lưu Thế Kiệt cao ngạo nói. 
Hóa ra Vũ Vân Hân đến lâu như vậy rồi mà không nhìn thấy vị trí của mình, hóa ra là chiếc ghế đã bị Lưu Thế Kiệt dọn đi rồi. 
Đã thế này thì cô đành phải đứng đấy, dù sao đợi chút nữa thì Mục Lâm Kiến sẽ đến. 
“Sao vậy? Không đồng ý đi? Cuộc họp này của chúng tôi chỉ mở cho những tổ có thành tích. Tổ năm rác rưởi của các cô không khác gì con cọp đục khoét gạo, không cần ở đây" Lưu Thế Kiệt hách dịch nghiêm trọng, cực kỳ giống dáng vẻ của người lãnh đạo. 
“Anh chẳng qua chỉ là một tổ trưởng, dựa vào đâu mà lên giọng ông chủ, công ty là của anh sao” Vũ Vân Hân liếc mắt nhìn anh ta. 
“Cô.” 
Lưu Thế Kiệt hung dữ nghiến răng, hít một hơi thật sau: “Được rồi! Cô không đi, vậy tôi cho cô đứng” 
Anh ta bắt đầu chương trình cuộc họp lần này thường ngày. 
“Một tuần qua, thành tích của tổ một chúng tôi xếp thứ nhất, bởi vì rất hân hạnh được trở thành tấm gương cho mọi người lần nữa. Dưới đây là phân tích hạng mục mà chúng tôi hợp tác” 
"Ha ha!" Đột nhiên ba tổ trưởng cười lạnh lùng. 
Không khỏi khiến cho các tổ trưởng khác phải châm biếm theo: “Tổ một quả nhiên không từ thủ đoạn." 
"Các ngươi có ý gì?" Lưu Thế Kiệt lạnh lùng trợn mắt, cặp mắt kia dữ tợn giống như muốn giết người. 
"Không có, tiếp tục đi! Tổ một mãi mãi được ca tụng” 
Ai cũng thích nghe lời dễ nghe, Lưu Thế Kiệt cũng là như thế. 
Nhìn những thành tích không tầm thường của mình, anh ta càng nói càng hăng say. 
“Từ từ thôi! Đừng nói kiểu kích động như vậy, nghe không phù hợp, giống hệt bán hàng đa cấp” Vũ Vân Hân ngắt lời anh ta. 
“Cô, cái đồ bà lão thối tha, câm miệng cho tôi!” 
“Hơn nữa, số liệu mặt người phải đẹp thế nào mới chữa được cho các anh?” Vân Vũ Hân trực tiếp vạch trần. 
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.