Vũ Hân Hân lạnh lùng nhìn dáng vẻ chán nản khi rời đi của Lưu Thế Kiệt.
Anh ta mang một đôi giày da màu xanh đậm, không phải là màu nâu cũng không phải màu đen.
"Cám ơn cô! Tổ trưởng!" Hoàng Hà vô cùng cảm kích.
"Không cần cám ơn! Kia là chuyện tôi phải làm, làm việc với tôi, tôi nhất định không cho phép ai bắt nạt các cô vì bất cứ chuyện gì” Vũ Vân Hân nói xong liền đi đến trước mặt Tuyết Nhi, người đang không biết phải làm sao.
“Nói cho tôi biết là ai?” Cô đi thẳng vào vấn đề.
"Cái gì?" Tuyết Nhi sợ hãi quay mặt đi chỗ khác, cầm lấy túi xách vội vã đi về phía trước.
Người phụ nữ này chạy rất nhanh, chờ khi Vũ Vân Hân quay về văn phòng, tất cả đồ đạc của cô ta đã được dọn đi rồi.
Không có một thứ đồ vật nào còn sót lại, dường như Tuyết Nhi đã sớm chuẩn bị việc rời đi.
Chính là bởi vì như vậy nên mới muốn đấu với cô?
Nghĩ vậy, Vũ Vân Hân bật máy tính lên, nhìn về phía thành tích của tổ một, rõ ràng cao gấp hai so với trước đó.
Cái này có nghĩa là mỗi người trong tổ này đều có thể cầm tiền lương ít nhất là năm mươi vạn trở lên.
Bởi vậy mới nói, đám người này không chỉ đơn giản lấy hạng mục của hai người bọn họ.
“Búp Bê, báo cáo mà mẹ muốn phân tích đến đây” Màn Thầu gửi cho cô một ít số liệu có ích về hạng mục của tổ một.
"Xem ra không phải nhân viên của mẹ không cố gắng, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094607/chuong-649.html