Vũ Vân Hân quay trở về phòng làm việc, cô vừa mới ngồi xuống đã bị vây lại bởi mấy người đồng nghiệp tinh nghịch. "Tổ trưởng Vân, tôi có chuyện muốn hỏi có một chút”
Chỉ thấy đồng nghiệp khẽ cúi đầu xuống.
“Nói đi”
“Chính là cái tổ yến lần trước ý, cô có thể để cho ông Mục cầm thêm nhiều hơn một chút cho chúng tôi không. Tôi nghe nói ông Mục có quan hệ rất tốt với mấy ông chủ, có thể giảm bớt năm mươi phần trăm”
Nghĩ đến tổ yến này, bây giờ Vũ Vân Hân cảm thấy chân mình như đang mềm nhũn ra. Mục Lâm Kiên chỉ uống một chai mà suýt chút nữa lấy nửa cái mạng của cô.
Cô vô cùng mong muốn mãi mãi đừng sản xuất ra cái thứ này nữa, chỉ cần dưỡng nhan sắc cho phụ nữ là được rồi.
“Anh chồng nhà tôi rất lợi hại, tôi cảm thấy tôi sắp có sinh đôi rồi.” “Đúng vậy, tôi cũng cảm thấy mình sắp có em bé rồi. Gần đây tôi cảm thấy anh ấy vô cùng khoẻ”
Hơn một nửa trong số mấy cô gái ở bộ phận thư ký đều đã kết hôn, trong đó có một người kết hôn đã lâu nhưng chưa có em bé.
Còn lại những người khác là chưa kết hôn
“Các cô muốn như vậy để làm gì?”
Mấy cô thư ký đó ngượng ngùng nói: "Cô cũng hiểu lấy những chàng trai giàu có thường là lên xe buýt trước rồi mua vé sau, người ta cũng muốn kết hôn nhanh hơn một chút”
Vũ Vân Hân nặng nề nhìn những người phụ nữ này: “Khi tìm hạng mục sao không thấy các cô tích cực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094528/chuong-570.html