Hành động của thư ký giúp cho tổng giám đốc Lăng thở phào nhẹ nhõm.
"Kêu cô ấy đi vào" Mục Lâm Kiên lạnh lùng nói.
"Được! Chủ tịch Mục!"
"Không cho phép nói cho cô ấy tôi ở nơi này!"
Thư ký cùng tổng giám đốc Lăng sửng sốt một chút.
Thật vất vả thở phào nhẹ nhõm bây giờ cả người lại căng thẳng. Thư ký hối hận khi giúp Tổng giám đốc Lăng sớm biết như này cô đã trực tiếp đem người phụ nữ kia đuổi đi luôn. Đối với cô mà nói, Tổng giám đốc Lăng chính là hình mẫu lý tưởng của cô, có thể loại bỏ một đối thủ cũng tốt.
"Tổng giám đốc Lăng! Tôi cuối cùng có thể đi vào, thư ký của anh thật chuyên nghiệp" Vũ Vân Hân trên tay cầm một cái túi vừa vào cửa một bên trào phúng một bên đem hộp cơm trong túi giữ nhiệt lấy ra.
"Tôi đều nói tôi cùng anh đã có hẹn từ trước, cô ấy lại luôn nói không có cuộc hẹn nào. Tôi gọi điện thoại cho anh, anh cũng không nghe thật làm tôi sốt ruột! Đây là cháo gà do tự tay tôi nấu. Anh vừa ra viện cần phải bồi bổ thêm"
Tổng giám đốc Lăng bây giờ thật sự không biết phải làm sao, cô ấy đang nói gì vậy, tẩm bổ cái gì! Hiện tại anh đang cảm giác mình rất nhanh thì phải nằm viện đến nơi rồi.
Không chừng còn nằm viện do liệt nửa người, không có khả năng phục hồi.
Dục vọng chiếm hữu của Mục Lâm Kiên không phải nói suông. Anh ta cùng Lâm Kiên quen biết lâu như vậy, nếu là gặp phải người bản thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094391/chuong-433.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.