Tổng giám đốc Lăng nhìn thấy mình ở trong thang máy, phong lưu phóng khoáng, cả người đẹp trai, thật là quá đẹp. 
Nói như thế nào thì anh ta cũng là người đàn ông đẹp trai cặn bã, không tin Vũ Vân Thư không động lòng. 
"Leng keng!" 
Cửa thang máy mở ra. 
Khóe miệng anh nhếch lên. 
Hừ một tiếng, bước từng bước tự tin đi tới. 
Đến khi nhìn thấy phía trước có người cao hơn anh năm xăng ti mét, khí thể mạnh mẽ, làm cho sự tự tin của anh biến mất hoàn toàn. 
Mục Lâm Kiên kiêu hãnh quay mặt lại, nhìn thấy bộ dáng cố ý sửa soạn của anh, mặt lạnh trầm xuống. 
“Chủ tịch. Mục, sao anh lại đến đây?” Không phải nói Vũ Vân Hân muốn đến đây sao? Sao lại thành Mục Lâm Kiên rồi! 
Hại anh mất công ăn diện, đêm nay còn đặt bữa tối với nến. 
“Chủ tịch Mục, mời vào trong! Hiếm khi đến đây, thật sự là khách hiếm, mời vào trong 
Mục Lâm Kiên lãnh đạm nhìn, lạnh lùng đi bên cạnh anh ta. 
Tổng giám đốc Lăng cẩn thận nhìn xung quanh, phát hiện thật sự không có Vũ Vân Hân, chẳng lẽ thất hứa? 
Anh mất hứng đi phía sau Mục Lâm Kiên. 
Mục Lâm Kiên không phải lần đầu tiên tới công ty này. 
Trước đây Mục Lâm Kiên là khách quen ở đây, bởi vì tổng giám đốc Lăng phát triển trò chơi, mỗi lần nghiên cứu ra trò mới đều cùng anh chơi đầu tiên. 
Tổng giám đốc Lăng được coi là anh em tốt của Mục Lâm Kiên, chỉ là sau này tổng giám đốc Lăng ra nước ngoài đào tạo chuyên sâu, bọn họ thế nào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094390/chuong-432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.