“Không được qua đây” Vũ Vân Hân cầm lấy nửa cái bình hoa, giận dữ đem phần vỡ sắc nhọn chĩa về anh ta: “Nếu qua đây, tôi giết chết anh” “Sao? Không phải cô đã từng muốn lên giường của tôi sao? Bây giờ diễn cái gì?” Võ Hào Kiệt nham hiểm nhếch khóe miệng, anh ta vỗ tay một cái tạo nên tiếng vang.
Năm năm trước, vào đêm sinh nhật của Võ Hào Kiệt.
‘Vũ Vân Hân đã đến khách sạn trước, bố trí hiện trường.
Khắp nơi đều là hoa hồng và bóng bay, lãng mạn ấm áp.
Ánh nến lấp lánh phá lệ hữu tình.
Cô mặc một bộ đồ ngủ tơ tằm nằm tựa trên giường, đợi Võ Hào Kiệt đến.
Đối với Vũ Vân Hân mà nói, nếu qua đêm nay thì ngày hôm sau quan hệ của các cô lại tiến thêm một bước.
Cô lần đầu tiên nhìn thấy Võ Hào Kiệt, liền khẳng định chính là anh.
Cái loại tình yêu này như từ xương tủy, cô vì người đàn ông này mà điên cuồng.
Một buổi tối, cô ở trong khách sạn như vậy, mỗi giờ đều phải soi gương.
Sợ lớp trang điểm của mình sẽ bay hết.
Đáng tiếc, cô đợi đến khi bình minh, người đàn ông này không có xuất hiện.
Cuối cùng vẫn là bạn bè nói cho cô biết, Võ Hào Kiệt qua đêm tại nhà của một người đồng nghiệp.
Vốn còn muốn thu hình kỷ niệm đêm đó, lại quên không tắt, quay lại một đêm cô đơn lạnh lẽo.
Mà bây giờ…
TV trước mặt phát lại hình ảnh ngu ngốc của cô năm đó.
“Giả vờ cái gì? Cô không phải đã từng rụt rè như vậy, thế nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094376/chuong-418.html