Ông Mục cưng chiều nhìn mấy đứa nhỏ, tiến lên nắm chặt mấy bàn tay bé xíu: “Mấy đứa sao lại quen con trai ta vậy?”
Ba đứa nhỏ xấu hổ đỏ mặt, Mục Lâm Kiên chính là kẻ thù công khai của chúng, sao có thể không quen cơ chứ?
“Bởi vì con trai ông thật xấu..” Há Cảo nhất thời nhanh mồm nhanh miệng nói, Bánh Bao thấy thế vội vàng bịt miệng cậu lại, em trai ngốc nghếch của tôi ơi, xém nữa là gây ra họa rồi: “Bởi chú Mục thật sự rất đẹp trai ạ”
“Rõ là tên vô dụng! Nó chính là một đứa ngốc! Suốt ngày bị phụ nữ lừa!”
Ba đứa nhỏ sững sờ, kinh ngạc nhìn ông Mục.
Mục Lâm Kiên mà cũng bị phụ nữ lừa gạt sao? Ai mà tin được chuyện như vậy chứ?
Rõ ràng Mục Lâm Kiên mới là tên xấu xa chuyên đi lừa gạt con gái nhà người ta!
“Nó… bị một người lừa tiền, lừa nhà, nếu không phải ông tinh mắt sớm phát hiện, không khéo công ty cũng bị người ta lừa mất rồi Ba đứa nhỏ trừng mắt, rốt cuộc là người nào mà có thể lợi hại như vậy, lừa cho Mục Lâm Kiên cũng ngốc luôn?
“Đó là ai vậy ạ?” Bọn chúng tò mò hỏi.
“Nhà họ Mục chúng ta có một căn bệnh, chỉ cần yêu mến thì sẽ đối xử với đối phương một lòng một dạ, mà tên ngốc đó cũng chỉ khăng khăng một mực thích cô gái kia” Ba đứa nhóc đang nhớ lại một đám phụ nữ cùng với Vũ Vân Hân ngày hôm qua, ba đứa nhỏ lại đang tính toán gì không biết.
Cỏ dại ven đường?
“Nó một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094366/chuong-408.html