“Cái gì!”
Sắc mặt ông Mục biến đổi lớn.
“Hơn nữa chào giá còn là sáu tỷ một ngày!”
Ông cụ Mục tức giận cầm chặt gậy: “Cô ta làm gì mà không đi cướp đi? Quả nhiên loại người không sạch sẽ này, chính là tham lam danh lợi.”
Ông ta cao ngạo mà quay người lại, nhìn về phía trọ lý ở bên cạnh: “Thời gian một tháng, đuổi cô ta ra khỏi thành AI”
“Thế nhưng mà cậu Mục trông rất chặt, chúng ta căn bản là không có cách nhúng tay vào được.”
“Đây là vấn đề sao hả?” Ông Mục tức giận trừng một cách lạnh lùng.
Quyết đoán mạnh mẽ làm cho người ta sợ hãi đến hít thở không thông.
Trợ lý cúi đầu xuống: “Là thuộc hạ thất trách, thuộc hạ ngay lập tức sẽ đi chấp hành”
Bệnh viện.
“Cậu Mục! Tới rồi tới rồi” Lục Tâm từ xa đã nhìn thấy Vân Hân Hân, tranh thủ thời gian chạy về phòng bệnh.
Tối hôm qua anh đang chơi vui thì bị Mục Lâm Kiên lôi trở về, hiện tại trên mặt còn có vết son môi của mấy người phụ nữ để lại Mục Lâm Kiên đang ngồi ở ghế sô pha xem tư liệu dùng một tay vứt bỏ văn kiện trong tay, đi trở về giường bệnh, nằm kiểu như thể sắp chết.
“Kêu y tá truyền nước biển cho tôi.”
“Tổng giám đốc Mục, anh đây là có chút tàn nhắn, không cần đến al” Lục Tâm cảm thấy anh nằm đã là rất OK rồi.
“Bớt nói nhảm”
Anh kéo tay áo lên, dựng tốt cánh tay, còn thiếu mỗi căm kim tiêm thôi.
Đối với tên cặn bã Lục Tâm mà nói thì không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094229/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.