“Thả cô ấy ra!” Một nòng súng lạnh lẽo chỉa lên đầu người đàn ông. 
Người đàn ông còn chưa kịp hoàn hồn, hai gối đã bị Mục Liên Kiên hung dữ đá một cái, cả người quỳ rạp xuống đất. 
“Anh..là ai?” 
“Mục Liên Kiên!” 
Nói xong nhắm chuẩn điểm chí mạng của người đàn ông rồi bóp cò súng. 
“Pång pång pång.” 
Máu tóe bốn bên. 
Mặt anh lạnh như băng như sứ giả trong địa ngục. 
Vệ sĩ phục kích xung quanh lập tức xuất hiện thu dọn hiện trường. 
Vũ Vân Hân được yêu thương mà vừa sợ vừa vui, cả người như bị treo trên tường, tư thế này… 
Mục Liên Kiên khó mà không có ý đồ xấu với cô. 
“Anh có thể đứng nhìn tôi như thế không?” Vũ Vân Hân giống như thịt heo trên thớt, để anh tùy tiện xâu xé. 
Mục Liên Kiên tiến về trước một bước, trên người cô nhàn nhạt tỏa ra mùi sữa tắm, hấp dẫn chết người, ham muốn vốn vừa mới bén lửa đã lập tức bùng lên. 
Gương mặt lạnh lùng mạnh mẽ của anh áp đến gần, khoảng cách giữa hai người gần đến nỗi dường như chẳng còn khoảng cách nữa. 
Hơi thở ấm áp phả vào má Vũ Vân Hân, cô có thể nghe cả tiếng anh nuốt nước bọt. 
Vũ Vân Hân e thẹn cúi đầu, dù sao thì tư thế lúc này thật sự vô cùng gay go: “Có thể cởi trói giúp tôi không?” 
Nếu như không thể thì sao? 
Bàn tay dày rộng của Mục Liên Kiên giữ lấy cằm cô, buộc cô nhìn mình. 
Đầu ngón tay nóng hổi, Vũ Vân Hân cảm nhận được anh đang kiềm chế sức lực, kiềm chế đến nỗi 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094209/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.