Ba đứa nhỏ đồng thời lấy điện thoại di động ra, đưa cho cô, “Chú cặn bã nói, nếu như cung cấp vị trí hiện tại của mẹ, thì sẽ cho chúng con mỗi người 3 triệu rưỡi” 
“Thật là quỷ quyệt. Không ngờ lại dùng tiền để dụ dỗ các con. Cũng may là chúng ta liêm khiết, không bị dao động trước mùi tiền thúi của bọn họ” 
Ba đứa trẻ lúng túng cười, vội vàng thu lại điện thoại, im lặng bỏ vào túi. 
“Tối nay chúng ta đi ăn gì?” 
Hiếm lắm mới có một ngày thư thái hiếm hoi, Vũ Vân Hân muốn đưa các con đi ăn thật ngon. 
“Lẩu giai đẹp!” Bánh Bao kích động nói. 
“Được! Ăn lẩu giai đẹp đi” 
Họ lặng lẽ đi theo Vũ Vân Hân, thì thầm trong lúc cô không chú ý. 
“Em nói rồi à?” Cả ba hỏi nhau. 
Mọi người đều gật đầu với lương tâm cắn rứt, chỉ có Màn Thầu tỏ vẻ thờ ơ, “Em không nói, 3 triệu rưỡi không bằng tiền em kiếm được từ việc chơi cổ phiếu” 
Há Cảo và Bánh Bao cảm thấy áy náy, “Bọn anh nói rồi!” 
“Hai người dám bán Búp Bê? Có còn là người không vậy?” Chúng rụt rè nói: “Bọn anh chỉ cung cấp vị trí đầu tiên thôi đã nhận được 3 triệu rưỡi rồi.” 
Ngụ ý là họ chỉ cung cấp một vị trí, và Vũ Vân Hân là một người có thể di chuyển nhiều và không cố định. 
Vì vậy, khi họ nhận được tiền, Vũ Vân Hân cũng đổi địa điểm để ăn lẩu. 
“Chúng ta có triệu ăn lẩu rồi!” Hai đứa nhỏ nhếch miệng tinh ranh, “Ông chú lưu manh hơi ngốc, dễ lừa thật! 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cung-cuc-cung-cua-tong-tai-da-tro-ve/1094140/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.