Sáng hôm sau.
Mặt trời màu hồng cam đã ló mặt sau những áng mây bồng bềnh, Trì Ngưng vươn vai ngồi dậy, cả người căng tràn sức sống.
Cô theo thói quen xuống giường vào nhà vệ sinh, bất chợt nhớ ra đây không phải phòng mình. Lúc này, cô mới phát hiện Ninh Diệp đang nhắm mắt nằm trên sofa, vì đôi chân quá dài nên không có chỗ để, còn thừa ra cả một đoạn.
Ninh Diệp đã ngủ với tư thế này cả một đêm ư?
Trì Ngưng thấy chua xót trong lòng, cũng tại cô chiếm mất chỗ ngủ của hắn. Cô mím môi, nhẹ nhàng nhón chân mở cửa, cố gắng không gây ra tiếng động để tránh làm hắn tỉnh giấc.
Vừa xoay người, Trì Ngưng suýt nữa giật mình kêu lên. "Chào... chào buổi sáng!"
Cô nở một nụ cười gượng gạo, vẫy tay với Đường Tiêu.
"Chào!"
Đường Tiêu bình tĩnh chào lại rồi đi lướt qua cô, tự hỏi tại sao người phụ nữ này lại từ trong phòng lão đại đi ra?
Lẽ nào đêm qua bọn họ xảy ra chuyện gì?
"Trợ lý Trì..."
Trì Ngưng vừa bước một chân vào phòng thì đã bị Đường Tiêu gọi lại, cô nghiêng đầu nhìn hắn, ánh mắt có phần khó hiểu.
Đường Tiêu di chuyển về phía cô, chìa ra một tập tài liệu. "Những thông tin quan trọng đều nằm ở trong này, việc của cô là đọc, hiểu và ghi nhớ nó."
Đêm qua, lão đại đột nhiên bảo hắn biên soạn một cách vắn tắt và dễ hiểu nhất tất cả những điều liên quan đến thế giới ngầm, bao gồm cả vị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cuc-pham-sung-em-ca-doi/3049785/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.