Lúc này, Gamba mới kịp để ý người đàn ông đang ngồi an tĩnh trên ghế. Khoảnh khắc chạm phải ánh mắt ấy, cả người hắn thoáng bủn rủn, giống như rơi vào đầm băng lạnh lẽo ở Siberia. Song, Gamba cũng không có tâm trí nghĩ ngợi nhiều, hắn nhe răng cười thách thức.
"Mày là ai? Không liên quan thì cút, còn nếu là đồng bọn của ông Thanh, hôm nay tao cho chúng mày chết hết."
Gamba vừa dứt tiếng, Đường Tiêu và Hàn Thiết liền híp mắt, một tia hàn quang lướt qua nơi đáy mắt. Thấy đối phương vừa mở miệng đã huênh hoang nói bừa, Hàn Thiết tức giận hướng Gamba đi tới.
Nhưng khi Hàn Thiết vừa di chuyển, Ninh Diệp lại lãnh đạm nói: "Lui ra!"
Hàn Thiết gật đầu, lại lui sang một bên.
"Sao vậy? Đừng có nói với tao chúng mày định làm con rùa rụt cổ? Nói gì đi chứ? Câm hết rồi à?"
Gamba tiếp tục mở miệng chửi đổng, hắn thao thao bất tuyệt một hồi mà thấy đối phương vẫn không thèm phản ứng, hệt như người câm điếc vậy. Máu nóng dồn lên não, hắn rống to: "Anh em đâu, lên!"
Theo lời của Gamba, mấy trăm tên đằng sau nắm chặt gậy gộc trong tay, tên nào tên nấy đều hăng hái như được tiêm máu gà. Có điều, chúng vừa động thân một cái, hàng loạt họng súng đen ngòm đã chĩa vào chúng.
Gamba chết lặng đứng chôn chân tại chỗ, ánh mắt lóe lên vẻ khiếp sợ. Một lần nữa, hắn đánh giá người đàn ông đang ngồi trên ghế, rốt cuộc nhận thức được điều gì đó... Lai lịch của những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cuc-pham-sung-em-ca-doi/3049719/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.