Chùa Wat Arun, ngôi chùa có vị trí đẹp nhất thủ đô Bangkok, nằm cạnh bờ sông Chao Phraya thơ mộng và gần như đối diện với chùa Wat Pho.
Mới sáng sớm mà bên ngoài đã rất đông, mùi hương khói thơm ngát lan tỏa xung quanh. Theo những bậc thang bằng đá đi lên, Trì Ngưng cùng Ninh Diệp sánh vai bước vào trong đại điện, cùng nhau dâng hương bái phật, sau đó bỏ tiền vào hòm công đức.
Xong xuôi, cô lại dẫn Ninh Diệp leo lên ngọn tháp trung tâm. Phóng tầm mắt ra xa, cô thỏa thích ngắm nhìn những tia nắng bình minh đang nhảy nhót trên những mái chùa và cung điện rực rỡ. Hiếm khi có cảm giác bình yên như vậy, cho nên Ninh Diệp cũng rất hưởng thụ, hắn im lặng nhắm mắt trong giây lát...
Đột nhiên, cổ tay bất chợt bị nắm lấy, Ninh Diệp mở mắt ra, hắn thấy Trì Ngưng đang đeo vòng tay cho mình. Sợi dây màu đỏ được cô buộc chặt lại, trông cực kì đáng yêu.
"Anh không được làm mất nó, lúc nãy em đã xin sư thầy đấy!"
Trì Ngưng vừa nói vừa vỗ vào tay hắn, hai mắt cong tít lên, tám cái răng phô ra đều đặn.
"Ừm, anh sẽ giữ cẩn thận." Ninh Diệp gật đầu, hỏi, "Chỉ dẫn anh lên chùa thôi hả?"
"Không phải em không muốn, mà là điều kiện không cho phép. Anh nhiều việc như vậy, nếu đi với em, có khi đám Đường Tiêu lại nghĩ em là yêu nữ cũng nên..." Cô nhún vai, "Từ ấy quân vương không còn lên triều."
"Một hôm không lên triều thì sao chứ? Ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cuc-pham-sung-em-ca-doi/3049715/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.