Ánh đèn sáng đến lóa mắt, trong không gian chật hẹp, Ninh Diệp, Mĩ Lệ và Hàn Thiết đang bị bao vây bởi một đàn sói xám. Con nào con nấy toàn thân đều phủ lông đen, kích thước thì rõ to, đuôi vểnh cao phe phẩy. Cái mõm của nó há rộng, răng nanh sắc nhọn, vàng khè lồ lộ khiến người nhìn không nhịn được mà phải rùng mình, rợn tóc gáy.
Nghe thấy tiếng động chói tai, lũ sói xám liền quắc mắt nhìn sang. Đại khái một giây sau, chúng nó đồng loạt ngửa cổ hú lên khủng khiếp, xem chừng rất phấn khích với những con mồi thơm ngon trước mắt.
Ninh Diệp vui mừng khi thấy cô vẫn an toàn, nhưng hắn chưa kịp làm gì thì đám sói lại bắt đầu chia ra hai ngả mà phát động tấn công.
Trì Ngưng nhanh chân thụt lùi, may mắn tránh được một kiếp. Con sói già vồ trượt, nó gầm gừ với cô một tiếng, liền bị cô cầm súng kết liễu.
"Ngây ra đấy làm gì?!"
Trì Ngưng gân cổ quát ầm lên, đám thuộc hạ của Địch Lung bấy giờ mới bừng tỉnh, giơ súng bắn loạn xạ vào bầy sói trong kia.
Nhìn khẩu súng đặc chế trong tay cô, Địch Lung liền sờ vào thắt lưng, quả nhiên, khẩu súng của hắn đã bay hơi tự lúc nào. Hắn nhếch môi cười lạnh: "Cô cũng nhanh thật đấy?"
"Có súng mà không biết dùng, anh là đồ ngu à?"
Trì Ngưng không khách khí mắng, ném súng trả lại cho hắn. Cô duỗi tay rút lấy con dao trong túi áo của Thượng Quan Vệ, sắc mặt nặng nề.
"Mượn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cuc-pham-sung-em-ca-doi/3049645/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.