Trì Ngưng yếu ớt được Ninh Diệp đỡ ngồi thẳng dậy, đôi môi khô cong như hoa héo. Cô khó khăn nuốt một ngụm nước bọt, đoạn giương mắt quan sát khung cảnh bốn phía. Trên nóc căn hầm được gắn ba cái đèn huỳnh quang lớn, cô không hiểu tại sao một nơi khỉ ho cò gáy như này lại được trang bị những hệ thống đèn điện hiện đại? Kieran chắc chắn không tốt đến nỗi cung cấp ánh sáng miễn phí cho bọn họ... Vì vậy, chỉ có một khả năng...
Hít vào một hơi, cô lắc nhẹ tay Ninh Diệp, đè giọng xuống thật thấp: "Em nghĩ rằng... ở đây có camera giám sát..."
Lời của cô vừa ra, trong mắt người đàn ông liền lóe lên một tia lạnh lẽo. Ninh Diệp chầm chậm buông lỏng cô, đứng dậy kiểm tra mọi ngóc ngách. Quả nhiên, hắn đã tìm thấy một chiếc camera ẩn sâu trong tường đá, nếu không phải do hắn nhìn kĩ, chỉ sợ sẽ rất khó phát hiện.
Qua màn hình, Kieran cũng cảm nhận được khí thế chết chóc tỏa ra từ người Ninh Diệp. Có điều, trên mặt ông ta chẳng có vẻ gì là sợ hãi, ngược lại còn cười vô cùng đắc chí. Nghĩ nghĩ, ông ta khiêu khích nói:
"Chúng mày hài lòng với sự sắp xếp của tao chứ?"
Câu nói của Kieran văng vẳng trong căn hầm, dội vào tai những người có mặt, khiến họ vừa kinh ngạc vừa tức tối.
Ninh Diệp thờ ơ nhìn vào camera, hắn lạnh lùng mở miệng, sâu trong đôi mắt đen đặc là những đốm lửa bập bùng: "Tốt nhất là ông nên cầu mong cho bọn tôi chết thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cuc-pham-sung-em-ca-doi/3049644/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.