Chương 1199:
Lâm Bạc Thâm nhìn vết đỏ trên chân cô, ngón tay dịu dàng chạm lên đó.
Có lẽ bởi thấy hơi nhột nên Phó Mặc Tranh vô thức rụt chân lại vào trong chăn.
Đèn trong phòng trên du thuyền chỉ sáng mờ ảo chứ không quá chói.
Lâm Bạc Thâm sợ cô nhức mắt nên vươn tay tắt bớt vài ngọn đèn trên tường chỉ để lại vào bóng đèn nhỏ trên tường.
Nhìn cô nằm trên giường thu mình trong chăn như chuột nhỏ phòng vệ, nụ cười dịu dàng thoáng hiện nơi đáy mắt Lâm Bạc Thâm.
“Nằm ngoan đây, anh đi lấy đồ ăn”
Lâm Bạc Thâm vừa rời phòng, Triệu Hà An đã đến tìm anh.
“Lão Lâm, lão Thịnh đang ở bên kia náo động phòng đây, một phù rể như cậu mà lại không ở đó thì kì lắm, à đúng còn cả Tranh Tranh nữa.
Náo động phòng mà cả phù rể với phù dâu đều không có đó để cho quan khách bắt nạt chú rể cô dâu rồi.”
Anh nói: Lâm Bạc Thâm quay lại nhìn cánh cửa đã đóng kín đáp: “Tranh Tranh bị say sóng vừa nôn xong, tớ phải chăm sóc c Cậu với phù dâu kia thứ lỗi cho tớ với Tranh Tranh không đi được rồi: Triệu Hà An liếc nhìn cửa phòng hỏi: “Tranh Tranh không sao đấy.
chứ?”
“Không sao, có tớ đây rồi, cậu cứ đi trước đi”
“Vậy được rồi, nếu có chuyện gì nhớ gọi điện tìm bọn tớ nhé.”
Lâm Bạc Thâm nhẹ gật đầu: “Ừ”
Nửa tiếng sau, Phó Mặc Tranh nằm trên giường thiu thiu ngủ.
Lúc còn đang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610354/chuong-1199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.