Chương 1138:
Bảy năm này cô rất ít khi về nhà, số lân gặp nhau cũng ít vậy những nỗi nhớ người thân của cô chỉ có tăng lên chứ chẳng hề giảm đi.
Chuyện gì cũng sẽ thay đổi duy chỉ có máu mủ tình thân sẽ chẳng đổi thay.
Phó Mặc Tranh lao vào vòng tay của bố mình, hai người ôm nhau rất chặt.
“Bố”
“Đường Đậu, mừng con về nhà”
Phó Hàn Tranh vỗ vỗ lưng con gái, khế cười nói: “Tiểu Hằng, giúp chị con xếp hành lí lên xe đi”
Sau đó, anh nói với Phó Mặc Tranh: “Chúng ta nhanh về nhà thôi, ông nội và mẹ con đều đang ở nhà đợi con về ăn cơm rồi.”
Phó Mặc Tranh gật đầu đáp: “Vâng.”
Sau khi lên xe, Phó Hàn Tranh lái xe.
Phó Mặc Tranh và Phó Mặc Hằng ngồi ở phía sau.
Phó Mặc Tranh hỏi: “Sao bố lại tự mình đến đón con, để chú Lưu đến đón con là được rồi mà”
“Lần này khó khăn lắm con mới về nước, bố dĩ nhiên muốn đích thân đến đón con rồi”
Dù Đường Đậu có lớn đến mức nào, dù có là người trưởng thành hay trẻ vị thành niên thì người làm bố như Phó Hàn Tranh vẫn nhất mực yêu chiều cô.
Phó Mặc Hằng nhíu mi nói: “Có phải ngày đầu tiên chị biết bố chúng mình là người cuồng con gái đâu, ở nhà chị là bảo bối, em là đồ bỏ nè”
Phó Hàn Tranh bất lực đáp: “Phó Mặc Hăng, lúc nói chuyện con có tự vấn lương tâm mình không, bố coi con là đồ bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610293/chuong-1138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.