Chương 1137:
Lâm Bạc Thâm để ý đến những tài khoản kết bạn với cô, đều rất hiếm khi cập nhật, vắng lặng u ám.
Trước kia mỗi ngày cô phải đăng đến vài trạng thái.
Cô trưởng thành hơn, cũng điềm tĩnh hơn, nhưng Lâm Bạc Thâm lại đau lòng.
Thật ra anh hy vọng cô có thể nhí nhảnh hồn nhiên như trước, ít nhất khi làm vậy, cô sẽ vui vẻ.
Ngày thứ hai về nước, Lâm Bạc Thâm liên lạc với Thịnh Hoài Nam.
Hai người hẹn gặp nhau ở Thanh Viên.
Vừa thấy mặt, Thịnh Hoài Nam đã siết nắm đấm đánh Lâm Bạc.
Thâm: “Cậu giỏi lắm! Bảy năm không thèm về gặp chúng tôi. Cậu vẫn còn là người sao?”
Lâm Bạc Thâm cười bình tĩnh: “Công việc bận quá, không phải tôi cố ý”
“Xùy, toàn mấy cái cớ cũ rích. Có điều mấy năm nay cậu đi, thay đổi lớn quá, Lâm Bạc Thâm, cậu rất lợi hại, anh em bội phục cậu!”
Hai người dang tay ôm nhau.
Thanh Viên là một khu nghĩa trang phong thủy không tồi.
Lâm Bạc Thâm và Thịnh Hoài Nam đi vào trong, Thịnh Hoài Nam nói: “Hôm qua tôi cho người đi xem qua rồi, phong cảnh khu nghĩa trang này rất ổn, phong thủy cũng không tồi. Có điều cậu đột nhiên tìm nghĩa trang làm gì, sợ mình bận quá chết lúc nào không biết nên chuẩn bị quan tài trước à?”
Thịnh Hoài Nam trêu ghẹo anh, Lâm Bạc Thâm lại kín miệng như bưng, không nói cho anh.
“Hầy, cậu thấy chỗ này thế nào?”
Thanh Viên có gió mát, có nước chảy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610292/chuong-1137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.