Chu Tiểu Ninh nói lấp lửng: “Cái này à, là bí mật nhỏ giữa tôi với Lâm Bạc Thâm”
Phó Mặc Tranh không thèm nghe cô ta cố ý làm vẻ huyền bí, một tay đoạt lấy điện thoại, mở video ra, lưng người đàn ông đối diện với ống kính, không nhìn thấy mặt. Nhưng trên cánh tay trái của người đàn ông có một hình xăm màu cam rất rõ, chính là chỉ Tiểu Tranh Tử.
Còn cơ thể của người đàn ông có hình xăm đó đang bao phủ cơ thể người phụ nữ, làm chuyện mà không thể miêu tả được.
Đầu ngón tay Phó Mặc Tranh trắng bệch bóp chặt điện thoại, trái tim như bị cứa từng chút một, từ từ rỉ máu.
Cô muốn khiến bản thân nghĩ rằng đây là trò đùa quái đản của Chu Tiểu Ninh.
Chu Tiểu Ninh nhìn thấy dáng vẻ đau khổ suy sụp của cô, đáy mắt thoáng qua một nụ cười đắc ý, dựa vào tư thế của kẻ chiến thắng mà dương dương đắc ý nói: “Tranh Tranh, lúc trước cô với Lâm Bạc Thâm ở bên nhau, có từng thân mật như vậy chưa?”
Phó Mặc Tranh đập điện thoại xuống dưới cầu thang, hai mắt đỏ rực tức giận trừng Chu Tiểu Ninh, chửi từng câu từng chữ: “Không biết xấu hổi”
Chu Tiểu Ninh không nghĩ là Phó Mặc Tranh sẽ đập điện thoại của cô ta, có chút nổi nóng: “Phó Mặc Tranh! Rốt cuộc ai mới là người không biết xấu hổ? Lúc trước ngày nào cô cũng quấn lấy Lâm Bạc.
Thâm, cô có xấu hổ không? Cô dựa vào đâu mà nói tôi không biết xấu hổ?”
Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610276/chuong-1121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.