Phó Mặc Tranh vội vàng đẩy Lâm Bạc Thâm ra, khuôn mặt nhỏ nóng bừng bừng, vừa hôn thì bị người khác nhìn thấy, quá mất mặt rồi.
So với sự ngượng ngùng của cô, Lâm Bạc Thâm ngược lại khá ung dung, không hề bị bối rối hay xấu hổ.
Chỉ đứng dậy đối mặt với Triệu Hà An đang đứng ở cửa nói: “Sau này vào phải gõ cửa trước”
Triệu Hà An lập tức xù lông: “Tại sao? Tôi vào còn phải gõ cửa trước, không biết còn tưởng não tôi có vấn đề nữa”
“Tại vì tiền trọ căn nhà này do tôi trả”
Hà An: Cái con mẹ nó, vậy mà lại không cách nào phản bác được.
Triệu Hà An bước vào phòng ngủ, nhịn không được trêu đùa: “Muốn vào phải gõ cửa trước, Bạc Thâm, cậu đang nhắc nhở tôi, bất cứ lúc nào cậu với Tranh Tranh cũng sẽ làm gì đó trong phòng này đúng không?”
Phó Mặc Tranh bị trêu đến mức muốn độn thổ, muốn vươn tay ôm mặt.
Lâm Bạc Thâm lại chỉ hời hợt đáp lại một câu: “Cậu tìm bạn gái rồi biết sẽ làm gì thôi.”
Triệu Hà An ói máu: “..”
Nhói lòng.
Phó Mặc Tranh tò mò hỏi: “Đàn anh Triệu, anh cả ngày rủ nữ sinh lớp dưới đi ăn cơm xem phim, sao vẫn chưa có bạn gái vậy?”
Lại thêm một kẻ tương trợ nữa. Hai người họ quả nhiên là một đôi, đến chọc tim mình cũng chọc chuẩn tới vậy.
Đoạn thời gian gần đây, Phó Mặc Tranh học hết các môn trên trường xong thường chạy đến nhà Lâm Bạc Thâm luyện đàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/610204/chuong-1049.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.