Phó Hàn Tranh cảm nhận được ngực mình chấn động mạnh. Anh từ từ nhìn xuống ngực mình...
Mộ Vi Lan mở to đôi mắt ngập tràn nước mắt, cô thậm chí còn không thể cảm nhận được nhịp tim của minh.
Thời gian như ngừng lại.
Khi Phó Hàn Tranh lớn: “Hàn Tranh chuẩn bị ngã về phía sau, Mộ Vi Lan hết
Ngụy Trần Vân cười lớn, ghé sát gần Mộ Vĩ Lan và nói: "Có phải buồn lắm không, buồn muốn chết?
Mộ Vi Lan hé môi, nước mắt lặng lẽ rơi xuống, cô không cảm nhận được vết thương đau đớn trên mặt, cô lạnh lùng nói: "Không phải bà muốn tôi chết sao? Nổ súng đi."
Ngụy Trân Vân khịt mũi: "Muốn chết? Đừng vội, lát nữa ta sẽ đưa người đi bầu bạn với chồng ngươi!"
Bên ngoài nhà máy, mấy tên tay sai đang hút thuốc lá. “Ngươi đi xem xem bên trong đã xong chưa? Bà già này lấy có 15 tỷ thôi mà sao phiền phức thế “Anh đi đi, tôi còn đang hút thuốc “Nếu không phải vì tiền, ai thèm làm những chuyện thất đức như thế này chứ
Mấy tên tay sai vừa phàn nàn vừa hút thuốc, tàn thuốc lá rơi xuống bốc cháy mù mịt, chúng quên mất rằng xung quanh nhà máy đều phủ đầy xăng “Sao hôm nay trời nóng thế?"
Một tên tay sai cảm thấy phía sau lưng nóng bừng, hắn ta đang định cởi áo ra thì nhìn thấy ngọn lửa đang bùng cháy phía sau, hắn ta hoảng sợ vội vàng ném điều thuốc xuống và bỏ chạy thật xa!
Mấy tên tay sai còn lại dập lửa rất lâu nhưng không thể nào dập tắt nổi, bởi vì điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609530/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.