Diệp Hà và Hạ An nắm tay nhau, cảnh giác nhìn những người đàn ông xấu xa kia. "Tổng Sơn Sơn, anh dám động vào tôi, không sợ Tổng Yến Trầm lột da anh sao!"
Sắc mặt Tổng Sơn Sơn uể oải, đôi mắt thâm quầng, nhưng cả người trông vô cùng hưng phần giống như cắn phải thuốc vậy. Thường ngày khi nghe thấy tên Tổng Yến Trầm, hắn ta sợ sệt giống như một con chuột chũi. Nhưng bây giờ khi nghe thấy tên Tống Yến Trầm, hắn ta lại càng hưng phấn hơn?!
Tên này.... hít ma túy “Nào, cô gọi Tổng Yến Trầm đi! Gọi lớn tiếng lên
Cô lại đây!"
Tổng Sơn Sơn kéo Diệp Hi lại, Hạ An hoảng sợ hết lên: “Tên khốn nạn, buông Diệp Hi ra!"
Nhưng Hạ An bị mấy người đàn ông khác giữ chặt vải, không thể nhúc nhích được, Diệp Hì trừng mắt nhìn Tổng Sơn Sơn: "Tôi có thể ở lại, thả Hà An bạn tôi di!"
Tổng Sơn Sơn mim cười khinh miệt, dùng ngón tay đậm mùi khói thuốc véo cắm Diệp Hi: "Cô nghĩ tôi ngu a! Tôi thả bạn có ra để cô ta chạy đến thông báo cho Tổng Yên Trắm sao! Còn gì hay nữa chứ?" "Hừ, tôi còn tưởng anh không sợ Tống Yến Trầm Hóa ra vẫn là một tên nhát gan!"
Tổng Sơn Sơn không hề bị kích động bởi lời nói này của cô, hắn ta nắm chặt cánh tay Diệp Hi, cúi đầu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn dù tức giận nhưng vẫn rất xinh đẹp của Diệp Hi: "Chỉ cần nghĩ đến việc tôi sắp được ngủ với người phụ nữ của anh tôi, tôi tràn đầy năng lượng!”
Diệp Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609525/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.