Chương trước
Chương sau
Diệp Hà và Hạ An nắm tay nhau, cảnh giác nhìn những người đàn ông xấu xa kia. "Tổng Sơn Sơn, anh dám động vào tôi, không sợ Tổng Yến Trầm lột da anh sao!"
Sắc mặt Tổng Sơn Sơn uể oải, đôi mắt thâm quầng, nhưng cả người trông vô cùng hưng phần giống như cắn phải thuốc vậy. Thường ngày khi nghe thấy tên Tổng Yến Trầm, hắn ta sợ sệt giống như một con chuột chũi. Nhưng bây giờ khi nghe thấy tên Tống Yến Trầm, hắn ta lại càng hưng phấn hơn?!
Tên này.... hít ma túy “Nào, cô gọi Tổng Yến Trầm đi! Gọi lớn tiếng lên
Cô lại đây!"
Tổng Sơn Sơn kéo Diệp Hi lại, Hạ An hoảng sợ hết lên: “Tên khốn nạn, buông Diệp Hi ra!"
Nhưng Hạ An bị mấy người đàn ông khác giữ chặt vải, không thể nhúc nhích được, Diệp Hì trừng mắt nhìn Tổng Sơn Sơn: "Tôi có thể ở lại, thả Hà An bạn tôi di!"
Tổng Sơn Sơn mim cười khinh miệt, dùng ngón tay đậm mùi khói thuốc véo cắm Diệp Hi: "Cô nghĩ tôi ngu a! Tôi thả bạn có ra để cô ta chạy đến thông báo cho Tổng Yên Trắm sao! Còn gì hay nữa chứ?" "Hừ, tôi còn tưởng anh không sợ Tống Yến Trầm Hóa ra vẫn là một tên nhát gan!"
Tổng Sơn Sơn không hề bị kích động bởi lời nói này của cô, hắn ta nắm chặt cánh tay Diệp Hi, cúi đầu nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn dù tức giận nhưng vẫn rất xinh đẹp của Diệp Hi: "Chỉ cần nghĩ đến việc tôi sắp được ngủ với người phụ nữ của anh tôi, tôi tràn đầy năng lượng!”
Diệp Hi mắng hắn ta: “Biến thái” “Tôi thích cô mắng tôi là biến thái. Cô mắng tiếp đi! Cảng mắng tôi càng tràn đầy sinh lực!"
Diệp Hi: "
Loại khốn nạn gì thế này? "Di!"
Đến cửa phòng bao, Tổng Sơn Sơn thô bạo đạp cửa ra, đây Diệp Hi lên ghế sofa
Tổng Sơn Sơn nhất chiếc cả vật nêm dưới đất lúc trước lên và trời có tay Diệp Hi
Diệp Hi vùng vảy: “Tống Sơn Sơn, anh chán sống rồi Cởi trời cho tôi
Diệp Hi bắt đầu đạp mạnh lên người hắn ta, Tổng Sơn Sơn giữ chặt lấy cổ chân mảnh khảnh của cô: "Cô còn không yên phận, tôi sẽ trói cả chân cô lại đây! Nhưng mà chẳng phải là trói cùng nhau hay sao cô có muốn thử không?"
Tổng Sơn Sơn cười ranh mãnh, Diệp Hi nghiền rằng: “Lát nữa Tổng Yến Trầm sẽ lột da anh! Nếu anh không muốn bị băm thành thịt xay thì mau chóng thà tôi ra!"
Mặc dù Diệp Hi không sợ Tổng Sơn Sơn, nhưng lúc này trong lòng cô vẫn có chút hoảng loạn.
Tổng Yến Trầm chết tiệt này, thường ngày cô ra ngoài đổ rác, anh đều cử một đám người đi tìm cô. Hôm nay gọi đến mấy cuộc điện thoại rồi mà sao vẫn không có động tĩnh gì?! “Chết dưới tay người đẹp, làm ma cũng phong
Phong lưu phong lưu cái đầu nhà người lưu Tổng Sơn Sơn bắt đầu cởi quần áo của Diệp Hi, hại châu Diệp Hi bị han ta kẹp chặt, hai tay bị trới phía sau, cả người không thể động đây...
Diệp Hi nhìn lên trần nhà. Chắc không phải tối nay cô sẽ bị tên khốn này cưỡng bức đó chứ
Tổng Sơn Sơn bây giờ một bộ dạng say thuốc, còn có cảm giác sởn gai ốc, rõ ràng là anh em cùng cha khác mẹ với Tổng Yến Trầm, nhưng bất kể là về nhan sắc hay thân hình đều không bằng một sợi tóc của Tổng Yến Trầm, bị một người đàn ông như vậy cưỡng hiếp cô quả xui xẻo rồi... "Tổng Sơn Sơn, anh chơi với biết bao nhiêu người phụ nữ, anh trói tôi như vậy có thể chơi vui vẻ được không?"
Tổng Sơn Sơn sững sở, ánh mắt hưng phần lộ ra vẻ mong đợi: “Tiểu ớt tươi, lẽ nào cô còn có cách chơi moi?" “Tất nhiên là có rồi, tư thế tôi và Tổng Yến Trầm thích nhất, anh có muốn thử không?" “Tư thế gì? Kích thích không?" Hai mắt Tổng Sơn Sơn sáng bừng.
Diệp Hi:..... Háo sắc.
Nhưng cô lại nói rất nghiêm túc: "Đương nhiên là kích thích rồi, Tổng Yên Trầm thích chơi như vậy. Nhưng mà..."
Nhưng mà cái giá
Diệp Hi cố tình liếc nhìn hàn ta và tỏ ra khinh bị: Thể lực Tổng Yến Trầm tốt mới có thể chơi cả một đêm, anh chắc mười phút là nằm bẹp xuống rồi."
Tổng Sơn Sơn cũng là đàn ông, đàn ông ghét nhất là nghe phụ nữ nói hắn ta không được! “Tiểu ớt tươi, cô đừng khinh thưởng tôi! Cái khác tôi không dám nói, nhưng về phương diện này tôi có kinh nghiệm nhiều hơn Tổng Yến Trầm!"
Tổng Sơn Sơn phấn khích nhào tới
Diệp Hi lùi lại phía sau, sợ hắn ta không đợi được nữa, cô vội vàng nói: “Nhưng mà tư thế đó cần sự phối hợp của tôi! Nếu không sẽ không kích thích nữa “Tiểu ớt tươi, tốt nhất là cô đừng giờ trò gì với tôi!
Nếu không…...
Ánh mắt Tổng Sơn Sơn hung tợn, cầm lấy ống tiêm trên bàn lắc lư trước mặt cô: “Nếu cô dám chạy, tôi sẽ tiêm vào người cô.
Diệp Hi run rẩy, giọng nói yếu ớt: "Đây, đây là cái gi?"
Tổng Sơn Sơn cười hả hệ bên tại cô: "Là thứ có thể khiến người ta gây nghiện. Hai mặt Diệp Hi mở to là ma túy.
Nhưng ngay sau đó, cô giả vờ điểm tĩnh: Màu thà tôi ra, tôi không chạy đâu."
Tổng Sơn Sơn khit mũi: “Có cho cô cũng không dám chạy khi Tổng Sơn Sơn đang chuẩn bị cởi trói cho Diệp Hi, chuông điện thoại của Diệp Hi vang lên.
Diệp Hi…....
Tổng Yến Trầm, thật là biết chọn thời gian để gọi Tổng Sơn Sơn lấy điện thoại của cô ra, thấy người gọi điện đến là Tổng Yến Trầm, tay hắn t run lên.
Diệp Hi hoàng hốt nói: “Nếu Tổng Yến Trầm biết tôi vụng trộm với anh, chắc chắn sẽ thiến anh trước rồi mới bóp chết tôi
Sắc mặt Tổng Sơn Sơn xám xịt, cảm xúc hưng phần vì thuốc đột nhiên biến mất. "Vì vậy bây giờ anh thả tôi ra, anh còn có cơ hội sống giống như một người đàn ông."
Tống Sơn Sơn đột nhiên nghiến răng, nắm lấy vai Diệp Hì và điên cuồng hỏi: "Cô cũng cho rằng tôi không có tiền đổ, không giống một người đàn ông?!"
Tống Nghị thường xuyên so sánh hàn ta với Tổng Yến Trầm, nói hắn ta chẳng giống một người đàn ông, suốt ngày chỉ biết rượu chè gái giả và cờ bạc, không có chút trách nhiệm
Tất cả mọi người ở Nam Thành đều cảm thấy Tổng
Sơn Sơn là một kẻ vô dụng
Hắn ta vô dụng phải không hừ! Hôm nay hắn ta sẽ hủy hoại người phụ nữ của Tổng Yến Trầm
Tổng Sơn Sơn điên loạn cầm kim tiêm lên và hưởng về phía cánh tay của Diệp Hil “Anh thả tôi ra! Thả tôi ra! Tổng Sơn Sơn! Nếu anh dám tiêm ma túy cho tôi, Tổng Yến Trầm sẽ giết chết anh!"
Diệp Hi hét lớn, đá mạnh vào người hắn ta, nhưng hai mắt Tổng Sơn Sơn đỏ ngầu, ánh mắt như muốn nuốt chửng cô không chút thương tiếc! “Cậu chủ, hình như tôi nghe thấy tiếng của cô Hi
Hai mắt Tổng Yên Trầm sáng rực, sải bước về phía rồi: phát ra âm thanh.
Bup!
Tống Yến Trầm đá tung cánh cửa phòng bao Trong phòng bao, Diệp Hi và Tổng Sơn Sơn đang vật lớn nhau.
Diệp Hì còn mạnh lên mu bàn tay của Tổng Sơn
Son! "A!!!"
Tổng Sơn Sơn đau đớn nhăn mặt, tay còn lại năm lấy ống tiêm vừa bị Diệp Hi đã xuống đất và bổ nhào lên người Diệp Hil "Tôi cho cô cắn tôi! Ông đây chọc chết cô khi đầu mũi kim nhọn chuẩn bị chọc xuống, Tổng Yến Trầm giơ chân đá bay ống tiêm mà Tổng Sơn Sơn đang cầm:
Tổng Sơn Sơn cũng bị đã sang một bên. "Hi Hi!"
Tổng Yến Trầm vuốt ve mái tóc bù xù của Diệp Hi, ôm chặt cô vào lòng.
Tổng Sơn Sơn ngã sang một bên, tức giận nắm lấy ống tiêm trên mặt đất, xông tới như một con chó điên và đâm mũi tiêm xuống lưng Tổng Yến Trầm!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.