“Vì Lan, coi như là bố gửi gắm con, cũng coi như là bố cầu xin con, đừng chủ động liên lạc với Hàn Tranh, được không? Tính cách của nó, con hiểu rõ hơn ai hết, cho dù các con có quan hệ huyết thống, cho dù thân phận của con có thể sẽ bị bại lộ, thì nó vẫn sẽ không từ bỏ. Nhưng nếu như nó thực sự không quan tâm đến hậu quả mà ở cạnh con, con biết rõ, có bao nhiều người sẽ phải chịu liên luỵ và tổn thương."
Mộ Vi Lan đỏ hoe đôi mắt, sụt sịt mũi, ra sức gật đầu, "Con biết rồi, bố. Con... con sẽ không liên lạc với Hàn Tranh dâu
Mộ Vi Lan đưa điện thoại ở trong túi cho ông Phó có nghĩa là mình sẽ không liên lạc với bất kì người nào ở Bắc thành nữa.
Ông Phó nhận lấy, nói: “Đến Firenze rồi, nhớ phải cẩn thận, dù sao cũng là nơi đất khách quê người, con một thân một mình, phải chú ý an toàn nhé. Con có muốn tìm việc làm hay không thì tuỳ con, nếu như không đủ tiền, thì gọi điện thoại cho tiểu Triệu, cách liên lạc với tiểu Triều, ở trong tôi cũng có
Trợ lý Triệu đứng phía sau ông Phó nói: “Bà chủ, có bất kì vấn đề gì, thì cô cứ gọi cho tôi mọi lúc mọi ndi."
Trong đại sảnh, vang lên tiếng thông báo “Xin chào quý khách yêu quý, chuyến bay mang biển hiệu LH654343 bay đến Firenze sắp đến giờ kiểm vé, xin mời đến cửa đăng ký xếp hàng kiểm vé."
Mộ Vi Lan siết chặt vào cái túi da bò trên tay, cắn môi nói, “Vậy...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609484/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.