Tối hôm qua, khi Giang Thanh Việt đưa Lục Hi Bảo về, bạn cùng phòng Tuyết Li mà Lục Hi Bảo nói kia cũng ở đó.
Có điều, lại bị Giang Thanh Việt đưa đến khách san o.
Căn phòng này vốn dĩ không to, chỉ có một phòng tắm, còn có một người con gái đang lắc lư đi lắc lư lại trước mặt anh ấy, rất nhiều chuyện đều không tiện.
Cô gái này tối hôm qua lại uống đến rất say, vừa nôn mửa vừa ẩm ĩ, còn ôm lấy anh ấy làm nũng, Giang Thanh Việt không quen thân mật với cô ấy trước mặt một người lạ.
Lục Hi Bào ngủ dậy, mặc bộ quần áo ngủ dày dặn, giẫm lên đôi dép lê bằng bông đến phòng khách tìm nước uống, phát hiện Tuyết Li không ở nhà, phòng của cô ấy cũng không có dấu vết đã ngủ, mà cái túi xách hàng hiệu mới mua gần đây của cô ấy kia vẫn treo trên mác treo quần áo ở cửa. "Kì la... tối qua Tuyết Lí không về nhà sao? Sao cô ấy ra ngoài mà lại không đem theo túi xách chứng
Lục Hì Bảo lầm bầm, sau khi uống hết một các nước to, thì chạy lại dựa vào cửa phòng ngủ, tóm lấy Giang Thanh Việt hỏi: "Sư phụ, Tuyết Li tối qua đã ra ngoài rồi sao?" "Cô uống say quả, lại còn ẩm ĩ, tôi sợ sẽ làm phiền đến bạn cùng phòng cô ngủ, nên đã cho cô ấy 8 triệu bảo cô ấy đến khách sạn ở rồi?".
Lục Hi Bảo khoé miệng co lại, “Tôi ẩm ĩ đến thế à?"
Giang Thanh Việt ánh mắt lạnh lùng nhìn cô, ảnh mắt đó giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609476/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.