Tất nhiên, Phó Hàn Tranh không ham muốn đến mức ấy, anh chỉ nói vậy mà thôi. Mộ Vi Lan vừa mới sảy thai, anh làm sao nỡ làm vậy chứ.
Hơn nữa, Phó Hàn Tranh cũng không phải là người ham muốn tình dục như vậy. Nghĩ đến điều này, Phó Hàn Tranh không khỏi bật cười.
Mộ Vi Lan đỏ mặt nhìn anh: “Anh cười cái "Không có gì. gì?"
Anh đang cười, nếu anh nói với cô anh không phải người quá ham muốn tình dục, chắc là Mộ Vi Lan sẽ không tin.
Dù sao thì cơ thể của anh rất có phản ứng với Mộ Vi Lan, thuộc kiểu vừa chạm vào đã bộc phát. Phó Hàn Tranh quấn chăn bông quanh người cô, Mộ Vi Lan thổi mấy sợi tóc dính trên má và trán mình: “Em nóng.
Hai cánh tay gầy guộc của cô cố gắng lột bỏ lớp chăn bông dày trên người mình, nhưng Phó Hàn Tranh không cho phép, anh nói: “Nóng tốt hơn lạnh.
Đặc biệt là đối với cơ thể yếu dễ cảm lạnh sau khi sảy thai, nóng một chút còn tốt hơn là lạnh. “Nhưng em không lạnh. “Nghe lời.
Mộ Vi Lan dựa vào trong lòng Phó Hàn Tranh, quấn lớp chăn bông dày, nóng đến đổ mồ hôi.
Mộ Vi Lan thỉnh thoảng thò chân ra ngoài cho mát một chút, nhưng lại bị Phó Hàn Tranh kéo trở lại rất nhanh.
Thích lạnh không phải là một thói quen tốt.
Phó Hàn Tranh nghiêm túc nói: “Em còn trẻ như vậy, nếu không muốn để lại bệnh gì thì hãy ngoan ngoãn nghe lời đi.”
Mộ Vi Lan nhìn anh, cuối cùng cũng bật cười. Bây giờ Phó Hàn Tranh quản cô như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609448/chuong-293.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.