Hải Thành, một âm thanh chói tại của đổ sứ bị vỡ đột nhiên vang lên trong đêm khuya yên tĩnh.
“Nếu các người không cứu được anh ta! Các người
hãy cút hết khỏi đây!"
Một cô gái trẻ nổi giận với một nhóm bác sĩ, một vị quản gia già bước tới.
"Cô chủ, mặc dù người đàn ông đó đã hôn mê nhiều ngày, nhưng nhịp tim và dấu hiệu thể chất của anh ta đều bình thường, chắc là không có gì nghiêm trọng."
Cô gái cau này: “Đã bày ngày trôi qua rồi, liệu anh ta có thành người thực vật không?"
Quản gia nói: "Cô chủ, cô...chắc không phải cô có ý với người ta rồi chứ?"
"Chẳng phải bố tôi suốt ngày muốn tôi đi xem mắt hay sao? Những người bố sắp xếp cho tôi, còn không đẹp trai bắng người đàn ông rơi xuống nước này. Nếu anh ta tỉnh lại, tôi sẽ kêu anh ta làm chồng chưa cướicủa tôi!
"Cô chủ như vậy không hay làm, dù sao người đàn ông này lại lịch cũng không rõ ràng.
Cô gái lạnh lùng nói: "Tôi không quan tâm anh tà
có lại lịch như thế, tôi thích anh ta rồi!" Đột nhiên, người giúp việc chăm sóc trong phòng bệnh vội vàng chạy ra ngoài: “Cô chủ! Anh ta tỉnh rồi!”
Diêu Chỉ Nguyệt sải bước trên đôi giày cao gót và nhanh chóng vào phòng bệnh.
Mặc dù người đàn ông trên giường bệnh vừa mới tỉnh lại, sắc mắt tái nhợt thiếu sức sống, nhưng những đường nét trên mặt anh vẫn rất sắc sảo và cực kì tuần
tú.
“Anh tỉnh rồi à?"
Diễu Chỉ Nguyệt ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh giường bệnh, hai tay chống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609402/chuong-247.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.