Phó Hàn Tranh thu lại nụ cười, mặt nghiêm túc nói: "Thời gian trước, cái nhân cách thứ hai kia đã xuất hiện một lần."
Giang Thanh Việt kẹp điếu thuốc, chau mày nói, “Chuyện gì thế?"
Phó Hàn Tranh lắc đầu, “Tớ không rõ."
“Mộ Vi Lan có biết chuyện này không?"
"Không biết, nhưng hôm đó, cô ấy ở chung với nhân cách thứ hai của tớ cả một buổi tối, cũng không xảy ra chuyện gì."
Giang Thanh Việt hút một hơi thuốc, từ từ nhả ra, “Nhân cách thứ hai xuất hiện cũng không cần nôn nóng, nhưng tớ sợ, cái nhân cách thứ hai này đến một ngày sẽ trở thành nhân cách chính của cậu, bắt buộc phải tìm được lí do, để tiêu diệt nó, hôm nào hãy đi kiểm tra lại đi, chuyện này, tớ không ủng hộ cậu giấu Mộ Vi Lan."
Phó Hàn Tranh điềm tĩnh nói: “Tớ sẽ tìm thời gian nói với cô ấy, nhưng không phải bây giờ."
Mộ Vi Lan bây giờ đang mang thai, nếu như biết được bệnh tình của anh, e là sẽ lo lắng, ảnh hưởng đến việc dưỡng thai.
Khi Phó Hàn Tranh hút thuốc xong quay về phòng bệnh, đồ ăn Mộ Vi Lan gọi ship đã đến, cô ngồi trên giường bệnh, mở cái bàn ăn nhỏ ở trên giường bệnh ra, đang chuẩn bị ăn, thì thấy Phó Hàn Tranh về, liền cong mắt nói: “Về rồi à, em đặt hai phần đấy, cùng nhau ăn đi."
Món cô gọi là sủi cảo tiết vịt, mùi vị rất thơm, cô vừa mở sủi cảo ra không lâu, thì cả căn phòng đều toàn là mùi thơm.
Phó Hàn Tranh bước đến, ngồi xuống trước mặt cô, Mộ Vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609371/chuong-216.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.