*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ăn mì tôm thì thôi đi, đằng này ngay cả nấu cũng không nấu trực tiếp ăn sống. Phó Hàn Tranh không thể chấp nhận cách ăn này được.
Mặt Mộ Vi Lan đỏ bừng, cô vội cầm lấy gói mì tôm vất vào trong thùng rác, miệng lí nhí nói: “Anh chưa ăn nên anh không biết, ăn mì tôm sống rất ngon..."
Cô lí nhí nói được một nửa thì dừng lại.
Không đúng, vừa nãy anh nói cái gì? Cho con trai của anh ăn mì tôm?
Con trai ở đâu ra?
Đứa bé trong bụng cô mới được hơn 1 tháng, còn chưa nhìn ra được là nam hay nữ. Sao anh đã khẳng định đó là nam?
Cô xoay người lại suýt chút nữa thì đụng vào Phó Hàn Tranh
Người đàn ông này không biết đã đứng sau lưng cô từ lúc nào, đã vậy còn đứng rất gần nữa.
Mộ Vi Lan lùi ra sau một chút, nhưng bàn tay của người đàn ông lại giữ lấy chiếc eo mảnh khảnh của cô, đôi mắt đen láy của anh nhìn cô chằm chằm: “Em nói anh mới là kẻ ác độc nhất biết em có mưu đồ riêng nhưng vẫn án binh bất động, cho em tất cả mọi thứ, đối xử tốt với em, dạy em cách yêu, sau đó lại cướp lại à?"
Mộ Vi Lan có chút hơi hoảng loạn, Phó Hàn Tranh nói như thế với cô, cô muốn trốn nhưng mà bàn tay của anh có sức lực nắm chặt lấy eo cô không cho cô chạy.
"Em cho rằng anh cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609350/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.