*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Chiều hôm sau, khi sắp tan làm, điện thoại của Mộ Vi Lan reo lên, người gọi đến là Phó Hàn Tranh.
Cô giật mình, không nghe máy ngay.
Bọn họ đã tròn một tháng không liên lạc, Phó Hàn Tranh sẽ không tự nhiên mà gọi điện cho cô. Mộ Vi Lan sợ có chuyện xảy ra với Tiểu Đường Đậu, cô mới nghe máy.
Vừa nghe máy, người đàn ông ở đầu dây bên kia liền nói: “Hôm nay anh có việc quan trọng, em đi đón Tiểu Đường Đậu, đưa nó về nhà nhé."
Giọng nói của Phó Hàn Tranh vẫn lạnh lùng như bình thường, không nghe ra được bất kỳ cảm xúc nào, như thể cấp trên ra lệnh cho cấp dưới.
Mộ Vi Lan bất chợt cảm thấy cô đơn, cô lạnh lùng nói: “Biết rồi, tôi sẽ đi đón Tiểu Đường Đậu.
Nói xong, không đợi cô cúp máy, Phó Hàn Tranh đã cúp máy trước.
Mộ Vi Lan cau mày nhìn màn hình điện thoại tối đen.
Bây giờ chắc anh đang bận rộn với Hạ Tuyết Tinh và đứa bé trong bụng của cô ta, chắc là anh đã không còn quan tâm đến cô nữa phải không?
Mộ Vi Lan không muốn nghĩ đến những điều đó nữa, cô thu dọn đồ rồi đi đón Tiểu Đường Đậu.
Đến trước cổng trường mẫu giáo, Tiểu Đường Đậu đeo cặp sách chạy ra ngoài, vừa nhìn thấy Mộ Vi Lan, cô bé vội vã chạy tới và ôm chặt cô: “Mộ Mộ! Con nhớ mẹ lắm!"
Mộ Vi Lan cúi đầu hôn lên trán cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609300/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.