*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Phó Hàn Tranh tỉnh lại, ngón tay ấn vào thái dương đang đau như búa bổ, trước mắt là bóng hình một người phụ nữ sáng loáng.
Hạ Tuyết Tinh chỉ tuỳ tiện mặc bộ khăn tắm lỏng lẻo, có thể rơi từ trên người xuống bất cứ lúc nào, đặt vào trong tầm nhìn của Phó Hàn Tranh, chỉ là đang làm bộ lẳng lơ mà thôi, ngoài sự chán ghét và tức giận ra, thì không còn cảm giác nào khác.
"Anh làm gì mà nhìn chằm chằm người ta như vậy chứ! Vừa nãy anh mãnh liệt như thế, làm cho người ta đau quá!"
Phó Hàn Tranh đứng dậy nhặt quần áo ở dưới đất mặc vào, con mắt đen lạnh lùng đặt vào những vết máu đỏ tươi ở giữa ga giường.
Hạ Tuyết Tinh nhìn theo ánh mắt của anh, lập tức nũng nịu nói: “Tôi không quan tâm, lần đầu của người ta cho anh mất rồi, anh bắt buộc phải chịu trách nhiệm với tôi!"
Hạ Tuyết Tinh chạy đến, ôm chặt lấy cổ của Phó Hàn Tranh, cái động tác này, đã hoàn toàn chọc giận Phó Hàn Tranh.
Người đàn ông nắm chặt vào hai tay của cô ta, mạnh mẽ đẩy cô ta sang một bên, con mắt đen lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô ta, từng câu từng chữ nghiêm giọng nói: “Nếu như chuyện này từ trong miệng cô tiết lộ ra ngoài nửa chữ, tôi sẽ khiến cho cô chết không toàn thây!”
Hạ Tuyết Tinh bị sắc mặt và giọng điệu khiến cho người khác sợ hãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609292/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.