*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Phó Hàn Tranh xuống nhà ăn sáng, anh đưa cho cô chùm chìa khóa xe BMW.
Trước đây Mộ Vi Lan đã từng từ chối, nhưng lần này cô đã hào phóng chấp nhận.
Đôi môi của anh khẽ nhếch lên và nhìn cô: “Lần này nhận rồi à?”
Mộ Vi Lan giúp anh rót một cốc nước trái cây: “Chẳng phải tình hình khác rồi sao."
Trước đây, hai người không là gì của nhau, cô đương nhiên không thể nhận chiếc xe anh tặng. Nhưng bây giờ, anh đã thừa nhận hai người họ đang yêu nhau, cô tất nhiên là có thể chấp nhận rồi.
Trên miệng Tiểu Đường Đậu dính một vòng sữa tươi, cô bé nói: “Bố, bố tặng Mộ Mộ cái gì thế, Đường Đậu cũng muốn!”
Phó Hàn Tranh xoa đầu cô bé: “Đợi con lớn, bố sẽ tặng con."
Cô bé gật đầu: "Vâng!"
Tòa nhà Phó Thị, phòng sáng tạo. Khi Mộ Vi Lan đến phòng sáng tạo, Hướng Nam Tây liền gọi cô đến văn phòng.
"Hướng Nam Tây, cô gọi tôi tới đây có việc gì không?"
Hướng Nam Tây khoanh tay và cười khẩy: “Mộ Vi Lan, cô chẳng qua chỉ là dựa vào Hàn Tranh đứng sau chống lưng cho cô, vì vậy cô muốn làm gì thì làm. Nếu cô thực sự không muốn đi làm, vậy thì hãy về nhà làm bà Phó. Phó Thị không nuôi được người lười biếng."
Mộ Vi Lan không hiểu, mấy hôm nay cô hình như không động đến cô ta thì phải?
“Giám đốc Hướng, ý cô là sao?"
“Ý tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609259/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.