*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mộ Vi Lan nghe giọng điệu nghiêm túc nhưng thờ ơ của anh, cô suýt nữa bật cười thành tiếng, cô nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen của anh và nói: Phó Hàn Tranh, có ai từng nói với anh đôi lúc anh thực sự rất xấu xa chưa?”
“Nói anh xấu, em là người đầu tiên. Nhưng nói anh xảo quyệt thì có rất nhiều."
Mộ Vi Lan mỉm cười ngọt ngào, chăm chú nhìn anh và nói: “Ừm, lão già xảo quyệt!"
Ánh mắt anh tối lại: “Anh thừa nhận mình xảo quyệt. Nhưng già, anh không thừa nhận."
Mộ Vi Lan gật đầu nịnh bợ: “Anh không già không già, tổng giám đốc Phó đang ở độ tuổi phong độ nhất, sao có thể già được chứ?”
Khuôn mặt này, dáng vóc này, khí chất này, cho dù đưa đến ngành giải trí cũng có thể giết chết rất nhiều những khuôn mặt trẻ tuổi non nớt đang nổi tiếng!
Hơn nữa, anh đang trút giận giúp cô, cô vui còn không kịp nữa là. Mộ Vi Lan ôm cổ anh, ghé sát mặt vào lòng anh, đỏ mặt và nói: “Nhưng mà em thích."
Khi người đàn ông mình thích giúp mình trút giận, có ai không thích chứ?
Hơn nữa, người đàn ông này là Phó Hàn Tranh.
Cho dù anh đứng đó không làm gì cả cũng đã đủ khiến phụ nữ vui mừng rồi. Nếu anh nuông chiều người phụ nữ đó thêm một chút, người phụ nữ đó chắc chắn sẽ gục ngã.
Mộ Vi Lan không phải là thánh nhân. Cô giống như bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609258/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.