Người tài xế nhanh chóng ra khỏi xe và dìu người phụ nữ ngất xỉu trước xe lên xe, lúc này mới phát hiện trong tay cô ôm một hộp tro cốt.
Xúi quẩy...
Người tài xế dùng lực kéo, nhưng không thể chạm vào nó, ánh mắt run rẩy nhìn người đàn ông ngồi bên cạnh: “Phó, tổng giám đốc Phó, đây...”
Đôi mắt lạnh lùng của người đàn ông liếc nhìn vào hộp tro cốt được ôm trước ngực người phụ nữ, giọng nói bình thản: “Lái xe đi."
Người tài xế vội vàng ngồi vào vị trí lái xe, khởi động lại xe.
Cơn mưa bên ngoài cửa sổ xe càng ngày càng lớn, bầu trời cũng ngày càng tối hơn. Cập nhật nhanh nhất trên truyện 88.
Ánh sáng trong xe rất mờ, đôi mắt của Phó Hàn Tranh nhìn xuống người phụ nữ nằm bên cạnh, mái tóc đen dài ướt đẫm, dính vào khuôn mặt nhợt nhạt, một vết xước dài trên cánh tay, đang nhỏ xuống từng giọt máu.
Có vẻ như không phải cố ý ngã trước xe của anh.
Mặt đường trong đêm mưa rất trơn, mưa lại lớn, sau khi người tài xế vội vàng vòng xe, người phụ nữ mềm mại ở phía sau xe bị ngã vào đùi của người đàn ông.
Lông mày Phó Hàn Tranh khẽ nhắn lại, cúi đầu... Mặt của người phụ nữ đang đè giữa quần anh...
Sắc mặt của Phó Hàn Tranh trở nên lạnh lùng hơn...
"Lão lưu, tôi có nên đưa ông đi học lái xe lại không?"
Người tài xế Lão Lưu kinh ngạc nhìn anh qua gương chiếu hậu, vô cùng ngại ngùng...
Lão Lưu cười: “Tổng giám đốc Phó, tôi xin lỗi, xin lỗi, hôm nay trời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-tong-tai-mo-vi-lan-pho-han-tranh/609158/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.