Nghe Storm nói vậy Ngọc Vũ Văn càng thêm phẫn nộ, vì ông biết những gì Storm nói đều đúng. Thế nhưng ông cũng hiểu rất rõ, với năng lực hiện giờ của ông, muốn đối phó với Lôi Lạc Thiên thì chẳng khác gì lấy trứng chọi đá.Mặc dù Lôi Lạc Thiên đã rút lui rời khỏi giới hắc đạo, nhưng thế lực của Lôi Lạc Thiên không thể lường, chỉ cần một cái bún tay của Lôi Lạc Thiên cũng có thể khiến ông chết một cách thần không hay quỷ không biết.Người ta có câu;"Một ngày là lão đại, thì suốt đời cũng là lão đại."Không phải nói rửa tay gác kiếm gian hồ là xong.
Bị Storm nói trúng tim đen, Ngọc Vũ Văn giận quá gầm lên.
- Trả thù một người không nhất thiết phải giết họ, mà phải từ từ hành hạ người họ yêu thương nhất, đó mới là đỉnh cao của việc trả thù.Ha....ha....ha......."
Giọng cười điên dại của ông ta khiến Storm, Kỳ Sơn và Nhất Minh nổi cả da gà.Ông ta đã bị thù hận làm mờ đi lý trí, trong mắt ông ta lúc này chỉ có việc trả thù.
Ba người không biết tiếp theo Ngọc Vũ Văn sẽ làm gì.
Nhất Minh nhìn Storm và Kỳ Sơn nói.
"Ông ta điên rồi!"
Ngọc Vũ Văn nhìn gương mặt lo lắng nhưng cố toả ra bình tĩnh của ba người, trong lòng ông càng thêm hưng phấn, ông nhìn Dương Minh Huy.
- Mau!Tiêm cho hắn ta thêm một liều thuốc độc.
Ngọc Vũ Văn vừa buông ra mệnh lệnh, Storm lập tức lao về phía của Dương Minh Huy, muốn chặn hắn lại. Storm vừa cử động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-cua-thieu-ta/3589122/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.