Nhìn thấy Nhất Mình và Kỳ Sơn, sắc mặt của Dương Minh Huy chợt trầm xuống, tuy bề ngoài hắn vẫn giữ được thái độ bình tĩnh, thế nhưng cặp mắt sắc bén lại luôn chú ý vào cái đồng hồ đeo trên cổ tay. Nhìn thấy thời gian đã đến, gương mặt căng thẳng của hắn ta thả lỏng hẳn đi.Theo kế hoạch đã định trước, lúc này điện thoại vi động của hắn ta sẽ đỗ chuông.Đúng như dự định, điện thoại trong túi quần của hắn ta ren lên.
-Reng reng
Dương Minh Huy lập tức bắt máy.Theo phản ứng tự nhiên, ánh mắt của tất cả mọi người, đều dồn hết lên người của Dương Minh Huy.Không biết người trong điện thoại đã nói gì, sắc mặt hắn ta thay đổi ba trăm sáu mươi độ.Anh mắt hắn phát ra tia sáng, nụ cười thích thú không thể che dấu được trên gương mặt ngạo mạng của hắn ta.
Nhất Minh và Kỳ Sơn nhìn Storm, với vẻ mặt khó hiểu, chuyện gì đang xảy ra.
Dương Minh Huy nhếch môi cười khẩy, hắn bước đi thận trọng về phía Storm tặc lưỡi nói.
- Cô khiến tôi quá thất vọng!
Trong đầu hắn luôn cho rằng Storm là một người thâm sâu khó đối phó, thế nhưng hôm nay mọi việc đã chứng minh cho hắn thấy.Cuối cùng phụ nữ, cũng chỉ là phụ nữ.Không thể chọi lại đàn ông.
Nụ cười giễu cợt cùng với tia khinh thường thoát ra từ trong ánh mắt của hắn ta, khiến Storm khó hiểu trong lòng.Sự nghi hoặc trong lòng cô mau chóng được giải đáp.
Tiếng xe hơi từ bên ngoài thu hút sự chú ý của mọi người, ánh mắt đề phòng của Storm di chuyển sang hướng cửa lớn.Nhìn thấy từ bên ngoài một chiếc xe Van màu đen chậm rãi tiến vào.
Xe dừng lại trước mặt của mọi người, một người đàn ông mặc trên người áo sơ mi trắng cùng quan tây đen, hình như là tên đàn em của Dương Minh Huy, hắn thận trọng bước xuống mở cánh cửa xe phía trước, trước ánh mắt kinh ngạc của mọi người, người bước xuống xe không ai khác chính là Cao Huy.
Bộ Tây trang màu đen mặc trên người hắn, càng tôn lên vẻ ngạo mạn chưa từng có.Ánh mắt phẫn nộ của Storm nhìn chằm chằm vào hắn, vì cô biết Cao Huy chính là kẻ ở phía sau, sắp sếp tên nội gián hạ độc Lôi Lạc Thần.
Nhìn thấy ánh mắt mang theo sát khí đằng đằng của Storm nhìn mình, toàn thân Cao Huy chợt hiện lên cảm giác bất an.Sống lưng hắn truyền đến một cơn lạnh vô hình.Mặc dù ngoài mặt hắn toả ra vô cùng bình tĩnh, thế nhưng không hiểu vì sao trong lòng hắn luôn có dự cảm chẳng lành.Gạt bỏ suy nghĩ trong lòng, hắn bước tới mở cửa xe mời chủ nhân của hắn ta xuống.
Ngọc Vũ Văn một thân âu phục màu xám bước xuống xe, hắn vừa bước tới Dương Minh Huy ngay lập tức đứng lên nhường ghế lại cho Ngọc Vũ Văn ngồi.Ngọc Vũ Văn chậm rãi bước tới trước mặt của Dương Minh Huy, vừa đi ông vừa liếc nhìn tên thuộc hạ bên cạnh, hắn liền hiểu ý, ra hiệu cho người bên cạnh bước tới.Họ mở cánh cửa xe phía sau, mạnh tay đẩy chiếc giường bệnh từ phía sau xe Van xuống.Nhìn thấy Lôi Lạc Thần nằm bất lực trên giường bệnh, trái tim Storm dường như bị ai đó bóp chặt, cảm giác đau nhói, bàn tay đang đặt bên hông bắt giác siết chặt lại thành nắm đấm.Trong lòng thầm nghĩ:Tại sao Lạc Thần lại ở trong tay bọn họ?
Ánh mắt phẫn nộ của Storm lập tức chuyển sang Kỳ Sơn.Không phải Kỳ Sơn phụ trách bảo vệ anh sao?Sắc mặt của Kỳ Sơn lúc này còn đen hơn đấy nồi, nếu nhìn kĩ sẽ thấy được những tia máu đỏ hiện lên rõ ràng trong con ngươi đen huyền của anh ta.Ngọc Vũ Văn từ tốn ngồi xuống cái ghế bằng gỗ đặt ở chính giữa nhà kho.Ông ngồi thoải mái chân này bất chéo chân kia, tay đặt trên thành ghế, những ngón tay làm động tác gõ gõ nhìn thật hóng hách, y như một con hổ đã nắm chắc con mồi của mình trong miệng.Ông cất giọng mỉa mai.
- Thì ra hậu duệ của Lôi Lạc Thiên cũng chỉ có vậy thôi.Không cần tốn chút công sức, cũng có thể dễ dàng hạ gục!Lôi Lạc Thiên ơi Lôi Lạc Thiên! Uổng cho mày tự xưng hùng xưng bá một thời, cuối cùng lại sinh ra một thằng con vô dụng như thế này.Ha....ha....ha.....
Cao Huy đứng bên cạnh sắc mặt vô cùng thận trọng, nhìn vào tình hình trước mắt, thì dường như họ đang nắm giữ phần thắng, thế nhưng trong lòng hắn co dự cảm chuyện này không đơn giản như vậy.Lôi Lạc Thần không dễ gì bị ha gục, huống hồ gì bên cạnh hắn còn có một đám thuộc hạ tinh anh.
Nhìn thấy Lôi Lạc Thần ở trong tay họ, lòng Storm nóng như lửa đốt, chân không tự chủ bước tới.Hiểu rõ suy nghĩ của cô, Kỳ Sơn vươn tay giữ chặt cổ tay của Storm, ngăn cô lại.Kỳ Sơn nhìn Storm rồi đảo mắt một vùng, muốn nói cho cô biết không nên manh động.Trước mặt họ lúc này là mười mấy khẩu súng trường tự động AK -47, đang chỉa thẳng vào người họ, chỉ cần sơ suất một chút thì họ sẽ biến thành tổ ông.Hiểu được tâm tư của Kỳ Sơn, Storm đều chỉnh lại tâm trang của mình, cô bình tĩnh nhìn anh.Nhìn thấy Storm suy nghĩ thông suốt, bàn tay đang siết chặt cổ tay của Storm lập tức buông ra.Storm nhìn Ngọc Vũ Văn thận trọng nói.
- Ông đã làm gì Lạc Thần?
Ngọc Vũ Văn cười một cách sản khoái.
- Ha..ha..ha.."Cô gái, cô đừng quá lo lắng, tôi chỉ tặng cho cậu ấy một liều thuốc mê, thay cho món khai vị.Phía sau còn rất nhiều món đặc sắc, đang chờ các người. "
Ngọc Vũ Văn vừa nói vừa cười đểu.
Nhìn thấy sắc mặt vênh vang của ông ta, Storm mím môi cố kèm nén cơn giận đáp.
- Anh ấy đã trúng kịch độc chết vỡ sống vỡ, ông còn muốn gì?Thù hận giữa đời trước, vốn không liên quan gì đến anh ấy.Nếu ông thật sự là một chính nhân quân tử, thì hãy đi tìm bác Thiên mà trả thù!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]