Chương V: THỰC SỰ PHẢI
LẤY CHỒNG? - GẶP LẠI KẺ GÀN DỞ
******8 tiếng trôi qua.Tại Trần gia******
-“Con không lấy, tuyệt đối không lấy mà.”-Nó sau khi trải
qua một chuyến máy bay, liền bị đem về nhà đối mặt với baba và mama của nó. Ánh
mắt van nài, nó nắm lấy bàn tay của mama nó, khẽ đung đưa qua lại rồi nũng nịu
cầu xin. Nhưng:
-“KHÔNG LẤY CŨNG PHẢI LẤY.”- Ông Trần là người rất ôn hòa, hiếm khi to tiếng bao giờ nên khiến cho cả bà Trần và nó không ít thì nhiều, đều tỏ ra ngạc nhiên. Nhưng, bà Trần là người đã chung đụng với ông Trần bao nhiêu năm, chẳng lẽ còn không hiểu tính cách của người đàn ông này sao. Bà phì cười :“Ông à, tài diễn kịch của ông ngày càng kém rồi. Bảo bối, trông baba của con kìa, lớn đầu rồi còn muốn dùng cách hù dọa trẻ con này để đón con gái về nhà hay sao.” “Cái bà này, thật là…” –Ông Trần đưa tay gãi gãi đầu, khẽ trách bà Trần thật nhẫn tâm mà vạch trần vở kịch mà ông đã phải nghĩ cả một ngày. Nó che miệng, tránh để bản thân nó sẽ bật cười khanh khách trước baba và mama đáng yêu của nó. Rồi, nó làm vẻ mặt đáng thương, giành tình cảm của baba mình :”Mà baba ơi, thật sự baba tính để con gái rời đi sao?”- Nó khẽ hài lòng với đôi mắt ngân ngấn nước của mình, thật không uổng cả một chai nhỏ mắt mà. Bà Trần nhìn con gái, khẽ trách móc :” Con rời khỏi Trần gia này, cũng hơn 10 năm rồi chứ có phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-yeu-con-dam-quay-nua-khong/2999902/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.