Chương trước
Chương sau

Chương 1538
“Vâng, từ nhỏ bọn em đã lớn lên cùng nhau.” Hoa Phi gật đầu: “Anh Thạch là mối tình đầu của chị em.”
Hạ Dĩ Nhiên hơi giật mình, quay đầu nhìn Hy Nguyệt: “Khó trách em lại giả làm vợ chồng với Tiểu Thiên Thiên để dỗ bà nội Thời.”
Lục Lãnh Phong ngồi bên cạnh nghe thấy vậy, sắc mặt anh đen thui, tính chiếm hữu cao khiến anh muốn cấm cô làm những chuyện thế này.
“Cô ngốc, lừa dối người già em nghĩ là tốt sao?”
“Em chỉ muốn bà nội Thời có thể an hưởng tuổi già vui vẻ, nếu như bà ấy nhớ lại mọi chuyện thì bệnh tình càng trở nên xấu hơn, đến lúc đó ngay cả mình là ai bà ấy cũng không nhớ rõ.” Hy Nguyệt nhìn anh: “Ngay cả chị Dĩ Nhiên cũng không ngại kia mà, còn giúp bọn em diễn kịch đấy.”
Cô nói vậy như đang gián tiếp khuyên anh nên hào phóng hơn, sao mà anh không nghe hiểu được. Ánh mắt mang theo vẻ uy hiếp bắn thẳng tới, để bồi thường cho anh, một tuần lễ sau đó phải phục vụ ba lần.
Hy Nguyệt vội vàng uống hớp nước, xem như an ủi.
Hạ Dĩ Nhiên lại cười: “Giúp bà cụ là phải, nhưng mà hai người có từng nghĩ là, nhỡ một ngày bà nhớ lại cháu của mình, phát hiện ra Tiểu Thiên Thiên không phải là cháu trai của mình thì phải làm sao đây?”
“Không biết được đâu, anh Thiên và anh Thời Thạch giống nhau như đúc mà.” Hoa Phi bật thốt lên, câu nói đó hoàn toàn không đi qua đại não, sau khi nói ra xong, cậu ta vội vàng che miệng lại, nhìn sang Hy Nguyệt với vẻ vô cùng xin lỗi.
Cả người Hạ Dĩ Nhiên như sững lại, cô vô cùng khiếp sợ: “Em nói hai người có vẻ ngoài vô cùng giống nhau, lại không có quan hệ huyết thống lúc nãy, là Tiểu Thiên Thiên và Thời Thạch à?”
Hoa Phi ngượng ngịu nở nụ cười: “Chị cứ xem như em chưa nói gì đi, đây là bí mật của anh, nhỡ anh ấy biết em tiết lộ thì lại giận em mất.”
Hạ Dĩ Nhiên cười nhạt, đương nhiên cô phải đi tìm Tần Nhân Thiên để hỏi chuyện này cho rõ ràng rồi.
“Chỉ là hai người giống nhau thôi mà, đâu phrai anh ấy lén qua lại với người phụ nữ khác, không có gì ghê gớm cả.”
Hy Nguyệt nhún vai một cái: “Mặc dù họ trông giống nhau thật nhưng tính cách lại không hề giống nhau, để ý một chút là có thể phân biệt được.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Lục Lãnh Phong nhìn cô ngẫm nghĩ, ánh mắt hàm súc lại ý vị sâu xa, giống như thể đang muốn nói điều gì, nhìn thấy Tần Nhân Thiên đi tới thì lại mím chặt môi.
Tần Nhân Thiên ngồi xuống bên cạnh Hạ Dĩ Nhiên: “Mọi người đang nói chuyện gì vậy?”
“Đang nói chuyện anh và Thời Thạch trông rất giống nhau.” Hạ Dĩ Nhiên nói thẳng.
Đôi mắt màu trà của Tần Nhân Thiên hơi lóe lên, ánh mắt như sâu thẳm: “Cũng vì vẻ ngoài khá giống nên mới trở thành anh em tốt. Thật lòng mà nói lần đầu tiên nhìn thấy cậu ấy, anh cũng giật mình, còn tưởng bố mẹ anh đi nhân bản anh đấy.”
Hạ Dĩ Nhiên che miệng cười: “Nếu họ muốn có con thật thì sinh thêm một người nữa là được, nhân bản anh làm gì?”
Tần Nhân Thiên vẫy tay: “Mẹ anh bị bệnh nên không thể sinh thêm, nếu không cũng sinh thêm mấy người nữa đấy.”
“Cho nên để có thêm một người con trai, họ chỉ còn cách nhân bản anh hả?” Hạ Dĩ Nhiên cười trêu, sức tưởng tượng của anh luôn vô cùng phong phú, có suy nghĩ như vậy cũng không lấy làm lạ.
Hy Nguyệt làm mặt quỷ: “Anh à, nếu A Thông là nhân bản của anh thì tính cách hai người chắc chắn sẽ giống nhau, nhưng tính nết hai người lại khác xa như vậy, cho nên chuyện đó không thể nào có đâu.”
Đôi môi mỏng của Tần Nhân Thiên cười gian: “Có một người rất giống mình cũng là một chuyện kích thích đầy thú vị.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.